- Bài viết
- 977
- Xu
- 3,017
Hơn 5 năm sau khi ông Võ Kim Cự rời chính trường, 7 năm sau “sự cố Formosa” gây ầm ĩ dư luận một thời, tôi hẹn gặp ông để phỏng vấn. Thú thực, mấy lần hẹn trước ông đều từ chối, một phần vì “tôi đang theo đuổi dự án sâm Ngọc Linh nên đi suốt, không mấy khi ở nhà”, phần nữa “trên mạng họ cứ hay đồn linh tinh, người ta còn đồn tôi làm thẻ xanh đi định cư ở Canada nên cũng không muốn xuất hiện, cuộc đời còn nhiều việc khác đáng phải làm hơn”…
Vậy nhưng lần này, khi tôi nói muốn bàn về sự thay đổi và phát triển của Hà Tĩnh những năm qua, đặc biệt là đối với nông nghiệp, nông dân, nông thôn ông lại hưởng ứng ngay, chỉ kèm điều kiện “anh em mình phải về Hà Tĩnh một chuyến đã”.
Và cuộc trò chuyện dưới đây được thực hiện sau ba ngày liên tục chúng tôi cùng ông Võ Kim Cự đi về các xã nông thôn mới ở huyện Đức Thọ, vào Khu kinh tế Vũng Áng ở thị xã Kỳ Anh, thăm những hộ gia đình còn gặp nhiều khó khăn ở Hà Tĩnh…
Đi liên tục suốt từ sáng đến tối, vẫn vẹn nguyên phong cách vốn đã thành thương hiệu của người từng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh.
Câu chuyện được mở đầu bên ly cà phê ấm nóng, trong ngôi nhà riêng của ông ở trung tâm Thành phố Hà Tĩnh. Ngoài kia đang là mưa gió. Hà Tĩnh lại vào mùa mưa bão, hầu như năm nào cũng vậy. Ông Cự nói, giông gió mảnh đất này cũng giống với giông gió cuộc đời ông, nhiều và rất khắc nghiệt...
Hà Tĩnh trước đây, như chúng ta đã biết, là khúc ruột miền Trung, “chảo lửa túi mưa”, thiên nhiên khắc nghiệt vô cùng. Nắng gay gắt, bão lũ kinh khủng khiếp. Nó ám ảnh khiến Hà Tĩnh nghèo khó suốt bao đời và có lẽ cũng là yếu tố thôi thúc người Hà Tĩnh tự lập vươn lên, luôn sẵn sàng tinh thần chống đỡ, đương đầu với khó khăn, thách thức.
Tôi sinh ra ở Cẩm Lạc, Cẩm Xuyên, sợ hãi đói nghèo và khát vọng thoát khỏi nó đã ăn sâu vào máu ngay từ khi còn rất bé. Lớn lên vào nhà nước, làm cán bộ xã, cán bộ huyện, doanh nghiệp rồi lãnh đạo tỉnh Hà Tĩnh, tôi đã luôn suy nghĩ rằng, không thể để cái khó bó cái khôn được, nó sẽ phải làm rõ cái khôn. Cho dù anh làm ở vị trí nào thì cũng bắt buộc phải năng động, sáng tạo để thích ứng với môi trường, để tồn tại và phát triển.
Khát vọng thoát nghèo thôi thúc, cộng với sự rèn luyện trong các tổ chức hệ thống chính trị, đặc biệt là bà con nhân dân, đồng đội đã truyền cho tôi động lực, niềm tin để nuôi dưỡng khát vọng đưa Hà Tĩnh vượt lên. Khát vọng hình thành nên ý chí. Với tôi đó là ý chí vượt khó, ý chí chấp nhận chịu khổ, thậm chí chịu nhục nhã để đạt mục tiêu của mình.
Tôi xác định sẽ chiến đấu với tất cả mọi thứ trên cuộc đời này, đặc biệt nhất là chiến đấu với đói nghèo, lạc hậu, chiến đấu với những thứ đang cản trở sự phát triển của Hà Tĩnh. Cho dù nó ghê gớm, kinh khủng đến đâu vẫn phải kiên trì, quyết tâm, sáng tạo trong tất cả mọi lĩnh vực để làm bằng mọi giá.
Thời còn làm lãnh đạo Hà Tĩnh tôi vẫn thường nói với anh em, mảnh đất này thời tiết khí hậu đã như thế, lịch sử văn hóa, con người như thế, tất nhiên có quá nhiều khó khăn, thách thức nhưng không phải không có lợi thế, cơ hội. Vấn đề chúng ta phải nhìn ra và hành động để đột phá một cách nhanh chóng nhất.
Thế giới hôm nay hơn thua nhau là ở tốc độ, nếu cứ tuần tự giải quyết các mục tiêu sẽ mất rất nhiều thời gian và mất luôn cơ hội. Chúng ta phải chọn cái riêng có của Hà Tĩnh và đi bằng hai chân mới có thể cùng lúc giải quyết các mục tiêu đề ra.
nongnghiep.vn

Vậy nhưng lần này, khi tôi nói muốn bàn về sự thay đổi và phát triển của Hà Tĩnh những năm qua, đặc biệt là đối với nông nghiệp, nông dân, nông thôn ông lại hưởng ứng ngay, chỉ kèm điều kiện “anh em mình phải về Hà Tĩnh một chuyến đã”.
Và cuộc trò chuyện dưới đây được thực hiện sau ba ngày liên tục chúng tôi cùng ông Võ Kim Cự đi về các xã nông thôn mới ở huyện Đức Thọ, vào Khu kinh tế Vũng Áng ở thị xã Kỳ Anh, thăm những hộ gia đình còn gặp nhiều khó khăn ở Hà Tĩnh…

Đi liên tục suốt từ sáng đến tối, vẫn vẹn nguyên phong cách vốn đã thành thương hiệu của người từng giữ chức Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch UBND tỉnh Hà Tĩnh.
Câu chuyện được mở đầu bên ly cà phê ấm nóng, trong ngôi nhà riêng của ông ở trung tâm Thành phố Hà Tĩnh. Ngoài kia đang là mưa gió. Hà Tĩnh lại vào mùa mưa bão, hầu như năm nào cũng vậy. Ông Cự nói, giông gió mảnh đất này cũng giống với giông gió cuộc đời ông, nhiều và rất khắc nghiệt...
Hà Tĩnh trước đây, như chúng ta đã biết, là khúc ruột miền Trung, “chảo lửa túi mưa”, thiên nhiên khắc nghiệt vô cùng. Nắng gay gắt, bão lũ kinh khủng khiếp. Nó ám ảnh khiến Hà Tĩnh nghèo khó suốt bao đời và có lẽ cũng là yếu tố thôi thúc người Hà Tĩnh tự lập vươn lên, luôn sẵn sàng tinh thần chống đỡ, đương đầu với khó khăn, thách thức.
Tôi sinh ra ở Cẩm Lạc, Cẩm Xuyên, sợ hãi đói nghèo và khát vọng thoát khỏi nó đã ăn sâu vào máu ngay từ khi còn rất bé. Lớn lên vào nhà nước, làm cán bộ xã, cán bộ huyện, doanh nghiệp rồi lãnh đạo tỉnh Hà Tĩnh, tôi đã luôn suy nghĩ rằng, không thể để cái khó bó cái khôn được, nó sẽ phải làm rõ cái khôn. Cho dù anh làm ở vị trí nào thì cũng bắt buộc phải năng động, sáng tạo để thích ứng với môi trường, để tồn tại và phát triển.
Khát vọng thoát nghèo thôi thúc, cộng với sự rèn luyện trong các tổ chức hệ thống chính trị, đặc biệt là bà con nhân dân, đồng đội đã truyền cho tôi động lực, niềm tin để nuôi dưỡng khát vọng đưa Hà Tĩnh vượt lên. Khát vọng hình thành nên ý chí. Với tôi đó là ý chí vượt khó, ý chí chấp nhận chịu khổ, thậm chí chịu nhục nhã để đạt mục tiêu của mình.
Tôi xác định sẽ chiến đấu với tất cả mọi thứ trên cuộc đời này, đặc biệt nhất là chiến đấu với đói nghèo, lạc hậu, chiến đấu với những thứ đang cản trở sự phát triển của Hà Tĩnh. Cho dù nó ghê gớm, kinh khủng đến đâu vẫn phải kiên trì, quyết tâm, sáng tạo trong tất cả mọi lĩnh vực để làm bằng mọi giá.
Thời còn làm lãnh đạo Hà Tĩnh tôi vẫn thường nói với anh em, mảnh đất này thời tiết khí hậu đã như thế, lịch sử văn hóa, con người như thế, tất nhiên có quá nhiều khó khăn, thách thức nhưng không phải không có lợi thế, cơ hội. Vấn đề chúng ta phải nhìn ra và hành động để đột phá một cách nhanh chóng nhất.
Thế giới hôm nay hơn thua nhau là ở tốc độ, nếu cứ tuần tự giải quyết các mục tiêu sẽ mất rất nhiều thời gian và mất luôn cơ hội. Chúng ta phải chọn cái riêng có của Hà Tĩnh và đi bằng hai chân mới có thể cùng lúc giải quyết các mục tiêu đề ra.

Ông Võ Kim Cự, người sẵn sàng chịu khổ nhục để Hà Tĩnh vượt lên
Trò chuyện với Báo Nông nghiệp Việt Nam nhiều lần ông Võ Kim Cự khóc nhưng cũng không ít lần cười, là những câu chuyện lần đầu ông chia sẻ.
