
Đào, Phở và Piano
Một thuở ai cũng vì đất nước
Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh
Bộ phim kể một chuyện tình
Giữa khung cảnh của chiến tranh bạo tàn
Nàng Thục Hương vốn trang tuyệt sắc
Giỏi piano, nét mặt như hoa
Văn Dân công tử gần nhà
Ngông nghênh đúng chất dân Hà Nội chơi
Hai người kẹt lại nơi chiến lũy
Cùng một ông họa sĩ tài ba
Sớm mai giặc sẽ tràn qua
Sống là cõi tạm, chết là gì đâu!
Đêm hôm ấy muôn màu rực rỡ
Đôi uyên ương bỡ ngỡ giao hoan
Lần đầu khăng khít phụng loan
Ông hoạ sĩ vẽ bức toan cuối cùng...
Sáng sớm giặc điên khùng bắn phá
Trớ trêu thay ta đã rút rồi
Chỉ còn ông bán phở thôi
Bị chúng giết chết bên nồi phở thơm
Chàng căm giận ôm bom lao tới
Đạn nổ! Tay tuột khỏi ba càng
Đkm Pháp sài lang!
Mang xe tăng nghiến nát chàng Văn Dân
Thục Hương lặng trong gần giây lát
Đau đớn thay nước mắt tuôn trào
Ái ân vừa mới thôi sao
Nay hồn chàng đã bay vào thiên thu
Lửa căm hận oán thù chất ngất
Duyên vợ chồng xin khất kiếp sau
Bom ba càng nhấc lên mau
Như Tiểu long nữ lao đầu vào tăng...
Bom nổ! Khói lửa văng muôn ngả
Xác giặc văng, văng cả áo dài
Một tà áo trắng tung bay
Như là biểu tượng của ngày Đoàn viên...
3/3/24
- ✬ Nguồn
- https://bedecotu.com