- Bài viết
- 1,080
- Xu
- 33,818
Theo triết gia Schopenhauer, TÌNH YÊU CHỈ LÀ TRÒ LƯỜNG GẠT CỦA TỰ NHIÊN VÌ MỤC ĐÍCH DUY NHẤT LÀ BẢO TỒN NÒI GIỐNG. Hai cá thể tìm đến nhau hoặc gọi là "yêu nhau", về thực chất em là việc thực hiện sự lựa chọn để bảo tồn một "kiểu" chủng loại. Cá thể "yêu' cái mà mình không có. Nó chọn cho mình một đối tượng phù hợp nhất với sự bảo tồn của một kiểu chủng loại nhất định, ví như cá thể nam tính nhất sẽ tìm chọn một cá thể nữ tính nhất hoặc ngược lại. Trong sự lựa chọn này, cá thể hành động nhưng không biết vì sao lại hành động, bởi nó thực thi một sứ mạng của cái cao cả hơn, đó là chủng loại. Do đó, sự đam mê cái khác giới bị mê hoặc bởi ý chí chủng loại hơn là bởi cá nhân. Một khi mục đích bảo tồn nòi giống được bảo tồn từ phía cá thể thì trò chơi lường gạt của tự nhiên là tình yêu cũng mất đi mọi ý nghĩa. Sắc đẹp của đàn bà, một thứ nghệ thuật quan trọng nhất, một phương tiện dẫn đến mục đích truyền giống và bảo tồn nòi giống sẽ sớm tàn phai sau khi đã thực hiện được chức năng.
Trong tình yêu tình d.ục, mỗi cá thể thực chất chỉ là công cụ của chủng loại. TÌNH YÊU CH.ẾT DẦN TRONG HÔN NHÂN VÌ THIÊN NHIÊN KHÔNG CẦN CHƠI TRÒ LƯỜNG GẠT NỮA. Chỉ có ý chí sống thể hiện trong chủng loại là mãi mãi không đổi theo không gian và thời gian. Đó là một hình thái không thay đổi, chỉ có vật chất ở mỗi cá thể đổi thay theo thời gian và không gian mà thôi, giống như cái bình muôn đời cũ chỉ thay bằng rượu mới.
Trong tình yêu tình d.ục, mỗi cá thể thực chất chỉ là công cụ của chủng loại. TÌNH YÊU CH.ẾT DẦN TRONG HÔN NHÂN VÌ THIÊN NHIÊN KHÔNG CẦN CHƠI TRÒ LƯỜNG GẠT NỮA. Chỉ có ý chí sống thể hiện trong chủng loại là mãi mãi không đổi theo không gian và thời gian. Đó là một hình thái không thay đổi, chỉ có vật chất ở mỗi cá thể đổi thay theo thời gian và không gian mà thôi, giống như cái bình muôn đời cũ chỉ thay bằng rượu mới.