Sài Gòn TAYNGUYENSOUND

Mấy độ rêu tàn trên lối vắng
Phố mình một mình tiễn Ta đi
Câu Kinh vụn vỡ thành VÔ VỊ
Em tiếc nuối gì một trường thơ ?

Mấy độ Ta ngồi bên quán nhỏ
Cốt chờ em sang kể chuyện đời
Giáo đường ăn năn lời sám hối
Niên cuối; Khởi đầu; Mùa cách xa.

Mấy độ Thu mòn nơi cuống lá
Xuân thì bong tróc mấy lọn mây
Tây Nguyên nồng nàn mùi có cháy
Ven đường Tùng Bách nhắc tình nhân.

Mấy độ sương mù vây thị trấn
Hoa Cà trắng muốt dọc triền xanh
Thơ Ta ngôn từ buồn đặc quánh
Bởi lẽ người đời chẳng bán vui.

Hàng quán chợ đời nỏ bán vui !
@Kemkemkem Hình như có ng sắp mở cửa hàng bán gia VỊ gồi. Kkkk.
 


Let’go !
Mau thôi anh em, băng qua con phố xuyên ban đêm, ngôi sao lại sáng cùng với khi mà trăng lên
Màu đèn dưới đó và từng đám đông vang tên, ngang vai hôm nay để cảm giác đó không quên.

Bọn anh văn hóa, không chỉ đơn thuần là những tờ màu xanh lá
Bước vào sân khấu là di chuyển theo một crew, với thứ ánh sáng ở trên cổ đầy băng giá.

Trưởng thành từ màu nắng Pleiku, cùng nhau dựng xây thành Label
Hòn ngọc viễn đông trong Hiphop, như họ biết homie anh vẫn là Treydi MiChael.

Tự do với điều mình cống hiến và chỉ xao xuyến với những người mà anh yêu
Cao nguyên phía Tây điệp trùng mây một con phố, vẽ giấc mơ đó như là BeverlyHill.

Có lúc anh thấy lên bầu trời những vì sao ngày càng xa như vượt tầm
Phút thì hào quang như như làn mây, ngay cạnh đây, nhưng mà tay chưa được cầm.
Những ngày dưới chân là sỏi đá, có người quay đi và cũng có người một lòng

Anh không đổi thay, bên trong im lặng cùng anh em làm cú Doub và sau đó lội ngược dòng.
Get Lit !
Vững vàng như ngồi trên lưng ngựa
Băng đi trên con đường tơ lụa.

Nắm lấy hạt mưa rơi li ti
Những ngày đường phố và sau đó trên TV.

Dương Quân, Dblue, cho VVD ... Viết cho Tofu hay Namlee thêm PC ?
Kinh nghiệm từ trong những ngày chặng đường đã qua đi. Tăng thêm nhịp bass đi nào Tony Huymie.
--------------------------------------------------------------
Shout out Thai Binh con vẫn chưa một lần quên mình xuất thân từ họ Vũ

Đồng tiền là thứ không dễ kiếm, phải học cách để bản thân mình dự trữ.
Sự nghiệp và những người anh em, 1 trong 2 điều song hành phải tự giữ
Taynguyen Saulang Keep it Real, chân thật và không làm gì sai với phụ nữ.

Điềm tĩnh và Rap như The Woo, nhịp trên hai vai gọi là Groove
Bốn mùa Đông Xuân sang Hạ Thu, anh em phong lưu và nói không với hạ lưu.

Đôi khi chỉ như những vần mây trôi qua đầu, cho boy phố núi hay đa cảm và đa sầu
Nhưng mà một khi 81 on the trap, là âm thanh này rap như một dân chơi da mầu.

Cảm nhận cuộc sống này thật tuyệt, sắp xếp công việc lại nhập tiệc
Mỗi ngày viên gạch cho những điều đang dựng xây, và cũng chính vì điều đó mà khiến anh đặc biệt.

Bước vào cuộc chơi chỉ đơn giản là bằng 0, phàn nàn không phải là việc làm của đàn ông
Cao nguyên phía tây điệp trùng mây một con phố, cho họ biết thứ âm nhạc bọn anh viết là hàng lâm.
Và có những bóng hình trong im lặng anh sẽ cất nó vào tim
Bạn Có Tài Mà mãi là những người anh em luôn ở bên và đã trao nhau niềm tin.

Trái tim ngưỡng mộ cho một người đã chắp bút lên câu chuyện của Mắt Biếc và nhành Sim
Và những Tháng năm đầy miệt mài đó anh biết: Có những điều tới cuối cùng gọi là sắt mài thành Kim.
 


Một buổi tối bình thường, sau một lúc nhìn đường
Thấy lại mình rất lâu, nằm trong một bức hình trường.

Tưởng như đã phai màu, hồi còn áo trắng quần xanh
Nhớ giây phút khi em ngoan hiền, một nụ cười cong tít vầng trăng.

Sao có lúc Ta buồn, nhìn sương đêm rơi khỏi lá
Hàng Tùng Bách là con, từng vươn lên nơi sỏi đá.

Xin đất mẹ yên bình, dõi theo hoài vọng lớn lao
Ở giữa bao la bầu trời cho con được làm một đốm sao.

Và với một gói đường, như một thói thường, tan vào ly màu nâu đá
Có những vết cắt vào tim mà không thể nào được khâu vá.

Có chốn nao bồng bềnh, để quyện vào gió đêm
Nói thật với lòng mình: Anh cũng rất nhớ em !

Nhiều giấc mơ phải gác lại theo dự định của mai mốt
Tuổi thơ mà con đi qua đã làm quá nhiều điều sai sót.

Chỉ mong cho bão tối sẽ trôi đi trong nhẹ nhàng
Và Mạ con xin đừng khóc vì giọt nước mắt hóa lệ vàng.


( Có giấc mơ bao năm còn ngủ yên. Có tiếng ca khát bay.
Kìa nắng đã xanh ngoài song, bầu trời dang tay ấm,
Lay hồn ta đừng sầu bi, bước say mơ mộng )

Có những khi con vô tình ...
Chạy cùng với cuộc sống để quên đi tuổi thơ mình.

Ngoài kia là sóng dữ, còn thân con như mạn thuyền
Cho con trọn niềm vui, từng phút giây bên bạn hiền.

Vì biết đâu kiếp sau hàng cây khôn lại chả thể mọc cành
Này người anh em ! Nếu chả quen Ta lại phải độc hành.

Chỉ xin một lần thôi ! Ngủ yên trên thềm nhà
Cho thân con trai gầy, say trong mắt mẹ hiền hòa.

Và có chiếc ghế cha ngồi, nhìn con lúc ra đời
Nghe tiếng quạt ngày xưa dù khoảnh khắc ấy xa vời.

Anh sẽ làm nhòa đi từng buồn đau trên mắt lệ
Cuộc đời hãy cho họ bình yên một lần thôi xin Đất Mẹ

Để lại hé môi cười, cho hồn mình bay lên thiên thanh
Và những phút ban đầu, mãi nằm lại bên trong riêng anh.

Cho những điều thật quý giá, cho những điều thật thiêng liêng
Cho cả Phố Núi và cảm ơn đất mẹ thiên nhiên.
 
Đầu tư ghê héng???? Lyrics đồ. Haizzz.
 


Mai không em Ta còn biết gì nữa
Nhành cô đơn vừa rụng dưới chân mùa
Mềm môi cũ như gió lùa một bữa
Đêm trở mình nhức mỏi đến từng li.

Mai thơ Ta
hồn như thiếu VỊ
Mười ngón gầy níu sợi gió mồ côi
Chuyện tà dương dưới chân đồi một buổi
Đất Mẹ giờ còn Tùng Bách buồn so.

Mai không em gã say đời tối nọ
Đáy chén sành ngồi rót cạn bình minh
Ngàn ngoa ngoắt diễn đơn trò khẳng định
Ta với đời, Hà cớ phải rập khuôn ?

Mai không thấy những bình thường thân thuộc
Em nhớ ngoan ! Anh chẳng thể dỗ dành
Chiều quán cũ gió lùa về rất lạnh
Thôi em về ! Anh giữ nỗi buồn anh.
 


Haizoo. Có một bài đã bị mềnh bỏ sót.
Hay ghia nơi ^_^
 
Hà cớ gì em còn ngồi nơi đó?
Khi thanh xuân phận gái chẳng mấy thì?
Đêm Langbiang nghe tình như thác đổ.
Mượn Đà Lạt gặm nhấm buồn chia li.
 
Back
Top Bottom