Một ngày con đưa chân đến núi đồi Bazan
Biển chiều vỗ sóng tiễn chào, rồi cuộc đời con lặng lẽ qua trang.
Cúi đầu xuống mà tạ từ Đất Mẹ nơi sinh nhỏ bé con thành hình
Phóng tầm mắt ra khắp đèo cao, nơi cung đường này ghi dấu hành trình.
Chào ruộng đồng lúa thẳng cánh cò bay, chào đường ray tuyến tàu sắt Nam Bắc.
Chào đường đê mạ non xanh vụ mùa, xin chào võng thưa ru đưa con an giấc.
Nơi con đã lớn bên tiếng ru hời, như là khi à ơi, bà hát câu ca dao
Tâm hồn con nhỏ bé, chưa từng âu lo nghĩ suy ngày mai sau ra sao.
Tạm biệt nơi tuổi thơ con nương náu, phút đầu tiên đi qua từng buổi học
Nhớ cốm xanh còn vương mùi hương trấu, là màu bình yên của những ngày tuổi ngọc.
Nơi con lớn không có cánh Hải Âu, chỉ có mây mờ trôi và hơi sương trắng xóa
Là nơi luôn nắng gió theo bước con đến trường những con đường thôn quê sao bây giờ ngắn quá ?
Con muốn về năm tháng trẻ thơ, khi chưa làm ai đó vì con mà vướng lòng
Vì đường đời đâu giống vở kẻ ô, nếu viết sai chỉ cần gạch đi và xuống dòng.
Rồi một mai con sẽ lớn trong bình yên mà phải đổi lại cho ai nhiều ưu sầu
Nhưng chỉ cần được thấy con thành người, là tất cả những gì bà ấy mưu cầu.
-----------------------------------------------------------------------------
Rồi nhớ lại chuyện ngày đó đã xa, nằm hóng gió đêm chiếu cói sân nhà
Dế mèn rả rích reo vang, đưa giấc mơ con tan vào giải ngân hà.
Đôi mắt ai đã phai màu, bà kể về nơi linh thiêng nương náu
Đâu đó giữa những vì tinh tú hằn lên những vết chân chim in dấu.
Thời gian trôi qua cũng đã lâu, có nhiều điều rồi cũng sẽ biến mất.
Con tập quen với những lần ngã đau, đứng lên khi đó ghi nhớ thành kiến thức.
Nhanh phải không hả mẹ?
Ngày nào còn phá phách, là thằng nhóc con đi khắp ngõ ngách vi vu
Giờ nó biết cân nhắc đời tư, như cái cách ông ấy vùi đầu vào sổ sách chi thu.
Con lại chào hoa Cà Phê trắng núi, vẫy tay chào mây xanh bay quanh ngọn đồi
Chào Bạch Đàn vươn lên cao đón gió, chào nơi mà ta sẽ gắn bó trọn đời.
Giữa núi đồi bàn tay ai đang gieo hạt mầm tương lai lên trên từng kẽ đá
Một đời thanh xuân mẹ con trai đã mang theo, rồi biết đến khi nào mẹ trẻ hóa?
Mùa mưa lại về thăm thị trấn, Tây Nguyên đón áp thấp trong những tiếng thở dài
Thương miền Trung quê hương mùa nước lũ, ngóng chờ tin tức bứt rứt khi mở đài.
Con sinh ra từ nơi có sóng vỗ, trưởng thành bên từng đợt gió Tây Nam.
Trong một ngày con nhớ lại tuổi thơ, khi vô tình nghe hương Trấu bay ngang.
Sửa lần cuối: