Review Tao đã bỏ được nhiều thứ. Nhưng rồi sao?

Nó nhỏ tuổi hơn t, gia đình nhà nó giàu nên cũng áp lực về phía tao. T tự chủ , không nhờ gia đình nó giúp gì mà có nhờ thì họ k giúp đâu, muốn mình quy luỵ thôiKhi t cưới nó mới tn đh thôi. T nuôi nó 2 năm thạc sĩ nữa. Nchung vợ t tiểu thư, luôn muốn t theo cảm xúc nó. Cấm cản việc t ra ngoài ăn uống vs anh em. T nghỉ 1 phần vì điều này mà cuộc sống t nhiều áp lực.

T cũng mong mọi chuyện sẽ chuyển biến tốt. T nghĩ sau khi t lấy vợ. Vợ thì k chia sẻ đc, áp lực quá nhiều phía nặng nhất là nhà vợ khinh tao. Nên mỗi lần gặp ae t sẽ xoã lòng. Và vì nỗi uất ức đó mà t nát. T thấy hình ảnh chí phèo nơi t khi say. Ai cho t lương thiện?
T hay m bản chất đều muốn tốt lên, sống tử tế vui chơi lành mạnh. M thử luyện phim xem. Dạng phim chữa lành của Hàn Quốc hoặc tvb . Coi 1 tập r ngủ. Chả làm phiền ai mà thanh thản
Nói không phải. Chứ tao nghĩ nếu vợ mà tạo áp lực cho mày, mà mày không giải quyết được thì tốt nhất đường ai nấy đi. Xu hướng tương lai cũng là sự tan rã gia đình hạt nhân (vợ chồng và các con).
 
trở về với phật pháp thôi
Chưa dứt hết duyên về cũng khó.
Tao bỏ uống được 6 tháng rồi. Tâm sự luôn, t rất ít đi uống, 2 tháng 1 lần. Cả năm chắc 6 lần. Nhưng lần nào cũng có chuyện. Tao cũng dùng các biện pháp, toàn uống nhà hàng có phòng riêng hoặc về nhà thôi.
Nchung cứ mai lại tao thấy bức rức , không vui vẻ gì. Nhưng t biết duyên để t bỏ này chưa tới. Vì khi bận lòng tao còn nghĩ đến việc phải uống để chia sẻ.
Hôm nay, vợ t đi về ngoại, t tự mua 5 lon bia vào 1 gói 333. Tự uống và tâm sự với chính mình . Tao nghĩ từ giờ nếu đây là thứ t chưa dứt được thì tao sẽ tự cảm nhận 1 mình.
Cám ơn tụi m vì đã chia sẻ. Không quen cũng không biết nhau nhưn trong hoàn cảnh tao có người đồng cảm là 1 điều trân quý.
Tao dứt bia rượu bay lắc, chuyển qua tự kỷ bằng phật pháp. Nhạc nhẽo, phim ảnh xem cũng bớt dần. Chừng nào mày cảm thấy đủ rồi thì sẽ dứt thôi. Còn mỗi nhân duyên với vợ con chưa thể nào dứt đc chứ bạn bè tao cắt cơ bản là gần hết.
 
Chưa dứt hết duyên về cũng khó.

Tao dứt bia rượu bay lắc, chuyển qua tự kỷ bằng phật pháp. Nhạc nhẽo, phim ảnh xem cũng bớt dần. Chừng nào mày cảm thấy đủ rồi thì sẽ dứt thôi. Còn mỗi nhân duyên với vợ con chưa thể nào dứt đc chứ bạn bè tao cắt cơ bản là gần hết.
M quay về phật pháp thế nào?
Tao theo phật giáo nguyên thuỷ. Tất là “ Khởi duyên” . Bất cứ điều gì bản thân mình luôn chủ động trước.
 
Nhiều thằng kiểu tinh thần bị stress nhỉ.
Tao thì kiểu nhà không giàu không nghèo nhưng đéo muốn về
Công việc thì làm đủ việc nhưng nhanh chán và đéo muốn cống hiến
Bạn bè thì ít khi gặp. Tao đéo bao giờ chủ động. Khi nào có đứa rủ cf thì đi, nhậu thì tìm cách từ chối, khoảng 2 tháng mới tụ , toàn thích nhậu 1 mình
Đéo thích tâm sự chuyện gia đình công việc tình cảm bạn bè với ai
Hiện tại tao làm phụ hồ và thích công việc này kiểu thích thì làm không thích thì nghỉ
Tao đang hướng tới công việc lụm ve chai nếu nó đủ sống tối thiểu: kiểu tối lếch xe đạp đi lụm lặt ấy
Hiện tại không có bất kỳ áp lực gì vì gần như ai nói gì tao cũng bật nên họ cũng chán chả buồn nói
Tao ở trọ 1m/tháng phòng lụp xụp , tính cách thì xuề xoà, bất cần
 
Nhiều thằng kiểu tinh thần bị stress nhỉ.
Tao thì kiểu nhà không giàu không nghèo nhưng đéo muốn về
Công việc thì làm đủ việc nhưng nhanh chán và đéo muốn cống hiến
Bạn bè thì ít khi gặp. Tao đéo bao giờ chủ động. Khi nào có đứa rủ cf thì đi, nhậu thì tìm cách từ chối, khoảng 2 tháng mới tụ , toàn thích nhậu 1 mình
Đéo thích tâm sự chuyện gia đình công việc tình cảm bạn bè với ai
Hiện tại tao làm phụ hồ và thích công việc này kiểu thích thì làm không thích thì nghỉ
Tao đang hướng tới công việc lụm ve chai nếu nó đủ sống tối thiểu: kiểu tối lếch xe đạp đi lụm lặt ấy
Hiện tại không có bất kỳ áp lực gì vì gần như ai nói gì tao cũng bật nên họ cũng chán chả buồn nói
Tao ở trọ 1m/tháng phòng lụp xụp , tính cách thì xuề xoà, bất cần
Cách sống quá m là kiểu tối giản. T thấy khá hay. Nhiều lúc người ngoài nhìn vào rồi tự phán xét. Chỉ cần m thấy đủ, thấy an lạc với chính mình là được. Hạnh phúc đâu ở đâu xa
Trong đầu t cứ vang vảng câu hát “ đi đâu lanh quanh cho đời mỏi mệt “
 
Cách sống quá m là kiểu tối giản. T thấy khá hay. Nhiều lúc người ngoài nhìn vào rồi tự phán xét. Chỉ cần m thấy đủ, thấy an lạc với chính mình là được. Hạnh phúc đâu ở đâu xa
Trong đầu t cứ vang vảng câu hát “ đi đâu lanh quanh cho đời mỏi mệt “
Mỗi lần cf mấy đứa bạn toàn giày hiệu, iPhone với Sámung mới nhất đem ra khoe, xe tay ga khoe đủ loại chống trộm, nói chuyện thì toàn chuyện trên trời. Tao thì cứ kệ mẹ đi con way tàu, giày bitis cũ mua bọn nó bán lại giá rẻ, điện thoại cùi đủ xem YouTube từ 2019 chưa thay,
 
Thêm nữa khoảng năm 2011 tao chán ghét cuộc đời nhưng không có ý reset mà kiểu muốn đi tu. Tao Lê la khắp các chùa ở tphcm và vùng lân cận: hoằng pháp, diệu pháp, tịnh xá trung tâm, châu đốc 3, châu an, từ quang, thiền viện Phước sơn, linh sơn cổ tự... đm đi nhiều mới thấy nhiều mặt trái của xã hội mới nhận ra tu tâm mới là chính chứ không phật hay chùa nào giúp được. Từ đó nhìn mọi sự vật hiện tượng với con mắt rất bình thường không còn quá ngạc nhiên về cái mới hay sự khác biệt
 
Thêm nữa khoảng năm 2011 tao chán ghét cuộc đời nhưng không có ý reset mà kiểu muốn đi tu. Tao Lê la khắp các chùa ở tphcm và vùng lân cận: hoằng pháp, diệu pháp, tịnh xá trung tâm, châu đốc 3, châu an, từ quang, thiền viện Phước sơn, linh sơn cổ tự... đm đi nhiều mới thấy nhiều mặt trái của xã hội mới nhận ra tu tâm mới là chính chứ không phật hay chùa nào giúp được. Từ đó nhìn mọi sự vật hiện tượng với con mắt rất bình thường không còn quá ngạc nhiên về cái mới hay sự khác biệt
Ông Phật ổng bỏ cung điện nguy nga, châu báu ngọc ngà, vợ đẹp con thơ để đi “ Thức tỉnh”. Giờ bọn tu chùa thì to tráng lệ, làm cái tượng ổng to tổ bố, thêm cái thùng công đức polime.
Phật nào độ nổi cho bọn buôn thẩn thánh, độ cho bọn con nhang coi đi chùa là phước báu, cúng sao giải hạn.
Tao đã bỏ đi chùa lâu rồi. Và cũng có đi t coi nó như 1 cái công viên giải trí. Không còn cảm giác quỳ lại 1 khối bê tông được sơn trét lên hình hài ai đó cho chúng sanh mê muội.
 
Chưa dứt hết duyên về cũng khó.

Tao dứt bia rượu bay lắc, chuyển qua tự kỷ bằng phật pháp. Nhạc nhẽo, phim ảnh xem cũng bớt dần. Chừng nào mày cảm thấy đủ rồi thì sẽ dứt thôi. Còn mỗi nhân duyên với vợ con chưa thể nào dứt đc chứ bạn bè tao cắt cơ bản là gần hết.
Mày cho tao xin vài tip để cắt bớt bạn bè đi được ko? Tao bạn bè cũng ít, rất thân. Nhưng giờ tao không muốn có bạn nữa. Vì giờ tao suy nghĩ khác, mỗi lần ngồi nói chuyện với chúng nó, tao không biết nói chuyện gì, mà chuyện của chúng nó thì nghe ko lọt lỗ tai của tao. Bạn tao thì chỉ gặp gỡ cf nói chuyện, chứ ko cần giúp nhau cái gì cả. Nên tao muốn bớt bạn đi, dành thời gian cho việc khác.
 
Thêm nữa khoảng năm 2011 tao chán ghét cuộc đời nhưng không có ý reset mà kiểu muốn đi tu. Tao Lê la khắp các chùa ở tphcm và vùng lân cận: hoằng pháp, diệu pháp, tịnh xá trung tâm, châu đốc 3, châu an, từ quang, thiền viện Phước sơn, linh sơn cổ tự... đm đi nhiều mới thấy nhiều mặt trái của xã hội mới nhận ra tu tâm mới là chính chứ không phật hay chùa nào giúp được. Từ đó nhìn mọi sự vật hiện tượng với con mắt rất bình thường không còn quá ngạc nhiên về cái mới hay sự khác biệt
Mày sống hay đấy. Đọc vào thấy thú vị, có chút thích.
Nhưng bản thân tao lại khác, tao thấy phải có áp lực, có cái lồn gì đó làm tao suy nghĩ và lo lắng thì tao mới sống được. Còn cuộc sống mà cứ bình bình trôi quá thì nó tẻ nhạt lắm. Tao đã từng trải qua và hoàn toàn không ưng những lúc tẻ nhạt như vậy.
Đúng là mỗi người có 1 lý tưởng sống riêng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ.
 
Nó nhỏ tuổi hơn t, gia đình nhà nó giàu nên cũng áp lực về phía tao. T tự chủ , không nhờ gia đình nó giúp gì mà có nhờ thì họ k giúp đâu, muốn mình quy luỵ thôiKhi t cưới nó mới tn đh thôi. T nuôi nó 2 năm thạc sĩ nữa. Nchung vợ t tiểu thư, luôn muốn t theo cảm xúc nó. Cấm cản việc t ra ngoài ăn uống vs anh em. T nghỉ 1 phần vì điều này mà cuộc sống t nhiều áp lực.

T cũng mong mọi chuyện sẽ chuyển biến tốt. T nghĩ sau khi t lấy vợ. Vợ thì k chia sẻ đc, áp lực quá nhiều phía nặng nhất là nhà vợ khinh tao. Nên mỗi lần gặp ae t sẽ xoã lòng. Và vì nỗi uất ức đó mà t nát. T thấy hình ảnh chí phèo nơi t khi say. Ai cho t lương thiện?
T hay m bản chất đều muốn tốt lên, sống tử tế vui chơi lành mạnh. M thử luyện phim xem. Dạng phim chữa lành của Hàn Quốc hoặc tvb . Coi 1 tập r ngủ. Chả làm phiền ai mà thanh thản
Mày không làm ổn thỏa được chuyện gia đình nhỏ của mày, thì cuộc sống của mày mãi mãi không ổn được đâu. Người vợ chung chăn chung nồi đến cuối đời, người tin cậy để chia sẻ buồn vui. Nên trở thành người gắn bó nhất.
Còn không được thì đổi người khác. Có cái đéo gì đâu phải xoắn.
 
Mày sống hay đấy. Đọc vào thấy thú vị, có chút thích.
Nhưng bản thân tao lại khác, tao thấy phải có áp lực, có cái lồn gì đó làm tao suy nghĩ và lo lắng thì tao mới sống được. Còn cuộc sống mà cứ bình bình trôi quá thì nó tẻ nhạt lắm. Tao đã từng trải qua và hoàn toàn không ưng những lúc tẻ nhạt như vậy.
Đúng là mỗi người có 1 lý tưởng sống riêng. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ.
Bản thân tao đã từng phải sống áp lực , chủ yếu là do bản thân tự gây áp lực phải thế này , phải thế kia. Nhưng từ khi tao buông bỏ được tao cảm thấy mình sống rất thoải mái, không phải nhìn mặt người khác để sống. Tao cứ thỉnh thoảng dành được ít tiền lại lang thang Đà lạt, cần thơ, bến tre, ninh thuận... đi đến đâu cũng lông bông vài hôm chán lại về tp, lại đi làm thích lên lại đi. Tao cảm thấy cuộc sống của tao tự do đúng nghĩa. Tao đang tính chuyển qua nghề lụm ve chai để thực sự tự do hơn nữa nhưng tham khảo mấy người làm nghề này thì ngày kiếm ít lắm do giá ve chai rẻ. Mấy cái Mmo tao biết thì giờ cũng khó kiếm ăn
 
Mày không làm ổn thỏa được chuyện gia đình nhỏ của mày, thì cuộc sống của mày mãi mãi không ổn được đâu. Người vợ chung chăn chung nồi đến cuối đời, người tin cậy để chia sẻ buồn vui. Nên trở thành người gắn bó nhất.
Còn không được thì đổi người khác. Có cái đéo gì đâu phải xoắn.
Ừ. M nói phải . T cần phải ngồi xuống và nói chuyện với nó thôi. Cũng lời khuyên này mà cách đây 3 năm , thằng bạn nói y m , vậy mà k biết sao lúc ấy t lại buồn nó , sau đó t với nó bớt thân dần. Giờ chỉ còn giao lưu khi nếu gặp nhau.
Đúng là lời khuyên phải đúng thời điểm .
 
Bản thân tao đã từng phải sống áp lực , chủ yếu là do bản thân tự gây áp lực phải thế này , phải thế kia. Nhưng từ khi tao buông bỏ được tao cảm thấy mình sống rất thoải mái, không phải nhìn mặt người khác để sống. Tao cứ thỉnh thoảng dành được ít tiền lại lang thang Đà lạt, cần thơ, bến tre, ninh thuận... đi đến đâu cũng lông bông vài hôm chán lại về tp, lại đi làm thích lên lại đi. Tao cảm thấy cuộc sống của tao tự do đúng nghĩa. Tao đang tính chuyển qua nghề lụm ve chai để thực sự tự do hơn nữa nhưng tham khảo mấy người làm nghề này thì ngày kiếm ít lắm do giá ve chai rẻ. Mấy cái Mmo tao biết thì giờ cũng khó kiếm ăn
Ừ. T cũng mới đi như m nhưng còn nhiều thứ lo quá. T đi 8 tiếng lang thang từ Sg lên tp Tân An, Long An. Vòng vòng, làm ly sinh tố, ăn tô phở nơi mà t k biết đường xá một tí nào . Nhìn đất trời mà an lạc. 1h đêm t về, dắt xe vào nhà rồi ngủ. Đó là 1 đêm ngon giấc của t trong 1 tháng nay .
Nếu ai chưa trải qua họ k hiểu đc thế giới của m đâu.
 
Ừ. T cũng mới đi như m nhưng còn nhiều thứ lo quá. T đi 8 tiếng lang thang từ Sg lên tp Tân An, Long An. Vòng vòng, làm ly sinh tố, ăn tô phở nơi mà t k biết đường xá một tí nào . Nhìn đất trời mà an lạc. 1h đêm t về, dắt xe vào nhà rồi ngủ. Đó là 1 đêm ngon giấc của t trong 1 tháng nay .
Nếu ai chưa trải qua họ k hiểu đc thế giới của m đâu.
Đi cái kiểu không biết gì nó rất vui. Có lần tao đi Đà Lạt xong lúc về tao gọi bọn Thành bưởi đón về sg, nó bảo 1h chiều đón ơ chỗ Ngã tư mà chờ 1h10 vẫn chưa thấy đâu, xong có cái xe trung chuyển kia nó xà vào hỏi đi Ninh Thuận hả tao nhảy lên luôn . Lúc xuống đéo biết đi đâu trời thì sắp tối thế là đi theo đôi kia nó đặt ks có địa chỉ rồi. Lúc xuống thấy đối diện ks có dãy nhà trọ lụp xụp kiểu bến xe miền đông thế là vào luôn 150k. Ngay bờ biển cát đẹp vl mà lại vắng vẻ. Hôm sau thấy ngay đó có cái chùa view hướng biển Trùng Sơn cổ tự đẹp lung linh, bên cạnh là thiền viện Trúc Lâm. Cảnh thì đẹp đồ ăn thì rẻ Vl 10k được bát bánh canh đầy cá, cf rẻ thúi...
 
Đi cái kiểu không biết gì nó rất vui. Có lần tao đi Đà Lạt xong lúc về tao gọi bọn Thành bưởi đón về sg, nó bảo 1h chiều đón ơ chỗ Ngã tư mà chờ 1h10 vẫn chưa thấy đâu, xong có cái xe trung chuyển kia nó xà vào hỏi đi Ninh Thuận hả tao nhảy lên luôn . Lúc xuống đéo biết đi đâu trời thì sắp tối thế là đi theo đôi kia nó đặt ks có địa chỉ rồi. Lúc xuống thấy đối diện ks có dãy nhà trọ lụp xụp kiểu bến xe miền đông thế là vào luôn 150k. Ngay bờ biển cát đẹp vl mà lại vắng vẻ. Hôm sau thấy ngay đó có cái chùa view hướng biển Trùng Sơn cổ tự đẹp lung linh, bên cạnh là thiền viện Trúc Lâm. Cảnh thì đẹp đồ ăn thì rẻ Vl 10k được bát bánh canh đầy cá, cf rẻ thúi...
Mày hay vl, tao đi đâu mà cứ đâm đầu đại vào là toàn đắt khét với dở tệ. Nên tao phải biết hết rồi mới đi.
 
Đi cái kiểu không biết gì nó rất vui. Có lần tao đi Đà Lạt xong lúc về tao gọi bọn Thành bưởi đón về sg, nó bảo 1h chiều đón ơ chỗ Ngã tư mà chờ 1h10 vẫn chưa thấy đâu, xong có cái xe trung chuyển kia nó xà vào hỏi đi Ninh Thuận hả tao nhảy lên luôn . Lúc xuống đéo biết đi đâu trời thì sắp tối thế là đi theo đôi kia nó đặt ks có địa chỉ rồi. Lúc xuống thấy đối diện ks có dãy nhà trọ lụp xụp kiểu bến xe miền đông thế là vào luôn 150k. Ngay bờ biển cát đẹp vl mà lại vắng vẻ. Hôm sau thấy ngay đó có cái chùa view hướng biển Trùng Sơn cổ tự đẹp lung linh, bên cạnh là thiền viện Trúc Lâm. Cảnh thì đẹp đồ ăn thì rẻ Vl 10k được bát bánh canh đầy cá, cf rẻ thúi...
Tao cũng thích được như m . T ở sg , lâu lâu dắt xe chạy, tao vòng Q12 qua phà Nhị Bình vào địa phận Bình Dương. Rảo vào khu dân cư gì đường đồi dóc. Lúc đó tháng 8, trời hay mưa nên ở đó lạnh lạnh. T cứ nghĩ bị lạc vào “ Tiểu Đà Lạt” . Thế rồi vòng vòng lại vào chùa ẩn tự nhỏ. Không biết bao lâu không đi chùa, mà ẩn tự này lại xoay lưng vào đồi cây , phía sau nhìn ra là triền dốc , trong xanh chim ca hót ríu rít. T dựng xe, vào bên hiên chùa rồi ngủ. Cho đến khi tiếng chuông chùa điểm. Làm tao nhớ đến trích đoạn “ Hồn bướm mơ tiên “ của Khái Hưng. Tao lạc vào không gian vô định nào đó, tâm an lành.
Đọc chia sẻ của m tao thấy vui và yêu đời hơn.
Dạo gần đây, mỗi lần tao có việc buồn, tao lại đi rồi trở về nhà với 1 tâm thế mới, bình an hơn và tràn năng lượng cho ngày mới.
Chắc đây là 1 dạng chữa lành tâm hồn m à.
 
Mày hay vl, tao đi đâu mà cứ đâm đầu đại vào là toàn đắt khét với dở tệ. Nên tao phải biết hết rồi mới đi.
Thế thì cứ vào chỗ nào bần xí, có cảm giác thân thuộc xưa cũ. Như kiểu giác quan của sự quen thuộc như kiểu m từng ở đây, từng gặp quang cảnh này ở đâu đó trong tiềm thức. T toàn đi theo cảm giác như vậy. Ún li cf bên bàn nhựa cùng dân địa phương, ăn cái gì mình muốn .
Hi vọng m sẽ đi đc nhiều chuyến hay ho hơn.
 
Nhiều thằng kiểu tinh thần bị stress nhỉ.
Tao thì kiểu nhà không giàu không nghèo nhưng đéo muốn về
Công việc thì làm đủ việc nhưng nhanh chán và đéo muốn cống hiến
Bạn bè thì ít khi gặp. Tao đéo bao giờ chủ động. Khi nào có đứa rủ cf thì đi, nhậu thì tìm cách từ chối, khoảng 2 tháng mới tụ , toàn thích nhậu 1 mình
Đéo thích tâm sự chuyện gia đình công việc tình cảm bạn bè với ai
Hiện tại tao làm phụ hồ và thích công việc này kiểu thích thì làm không thích thì nghỉ
Tao đang hướng tới công việc lụm ve chai nếu nó đủ sống tối thiểu: kiểu tối lếch xe đạp đi lụm lặt ấy
Hiện tại không có bất kỳ áp lực gì vì gần như ai nói gì tao cũng bật nên họ cũng chán chả buồn nói
Tao ở trọ 1m/tháng phòng lụp xụp , tính cách thì xuề xoà, bất cần
Mày thú vị đấy. T hiện tại cũng khá giống m,chả tham vọng hay ham thú j nữa
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom