Chỉ lối cho nhau

Góc nhìn Tony

Nhi đồng
Bài viết
50
Xu
2,799
Những tháng ngày ở Hongkong là những năm tháng tui học được nhiều nhất, vì học là để biết làm, học từ người làm thật. 5 năm ĐH ở VN, thầy cô tui nhiệt tình nhưng rất nghèo, hầu hết là tốt nghiệp phó tiến sĩ kinh tế vật tư bên Liên Xô Đông Âu, nghe thầy cô nói vậy. Đất nước vừa mở cửa, thầy cô có mở doanh nghiệp bao giờ đâu mà hướng dẫn tụi tui làm ăn với Tây Tàu, cũng không biết dạy sao cho trúng, cho đúng.
Nhiều thầy còn vừa chạy xe máy cầm ổ bánh mì cho kịp giờ, giảng đường nóng bức mồ hôi ướt cả áo, thấy rất thương. Sau này tui thấy, học kinh tế mà học tại chức là hay nhứt, vì thực tế đã đi làm rồi, đọc 1 tình huống sẽ hiểu, đọc 1 lý thuyết sẽ hiểu, phân tích 1 vấn đề sẽ rõ ràng hơn, chứ tiền ăn cơm bụi không có mà giải những bài toán tỷ tỷ thấy hoang đường quá. Tốt nghiệp xong chạy rải đơn xin việc kiệt sức thì tạo ra phong cách lãnh đạo gì được. Nhưng 18 tuổi ở VN vẫn là trẻ con, có biết cái gì đâu, tui đành phải đến trường học (nếu biết trước thì đã chọn 1 ngành kỹ thuật để học, còn kinh tế học bằng 2 hay tại chức hay thạc sĩ cũng được, vì nó dễ hơn nhiều so với các ngành kỹ thuật). Trí khôn chủ yếu là từ việc đi làm thêm từ năm 2, và nghĩ lớn được là do đọc các cuốn sách của những chủ doanh nghiệp nước ngoài. Tui say mê đọc sách Tây Tàu từ nhỏ và khát khao 1 ngày mình sẽ giống như họ.
Sang Hongkong, tui thấy họ đào tạo kinh tế rất khác, sinh viên kinh tế gắn liền với thực tập liên tục ở doanh nghiệp, giống như học làm bác sĩ. Ai không có điều kiện đi học ĐH, cuối tuần có những buổi hướng dẫn miễn phí. Ở những buổi này, các doanh nhân lớn, chủ những DN lớn sẽ đến chia sẻ. Ai giỏi về nhân sự thì chỉ mọi người về cách tuyển dụng, ai giỏi về tài chính thì chỉ cho cách quản lý tiền nong, ai giỏi về kinh doanh thì chỉ cho cách bán hàng, tiếp thị... Cuối tuần, các người chủ cửa hàng, chủ quán ăn, cả quản lý các công ty cũng xách cặp tới, hội trường không đủ chỗ ngồi, phải đứng lố nhố ngoài hành lang. Họ chỉ bảo thông tin, cơ hội, cùng đẩy nhau lên. À, lị làm thuỷ sản hả, đi Boston đi, có hội chợ thuỷ sản lớn lắm ở bên, sang mà tìm mối mang. Lị mần giày dép hả, đi Đức đi, có triển lãm ngành footwear ở đó, đi đi, rủ nhau đi cho bớt chi phí phòng ngủ. Và người nhận được thông tin đó luôn cúi đầu cảm ơn. Mình vốn đâu có biết, người ta hễ nói cho mình biết là phải chịu ơn sâu nghĩa nặng (đợt rồi, tui chỉ cho nhiều người hội chợ Canton Fair ở Quảng Châu, về nhiều người (có trí) tìm được mối mang làm ăn, gửi thư cảm ơn. Lòng biết ơn, luôn là thước đo của văn minh, ai có cái này tự động sẽ vinh hoá phú quý về sau, tui đọc sách cổ kim , chứng kiến ngàn trường hợp rồi, 100% đúng).
Tui lanh lợi trong giao tiếp, chứ tài chính thì lộn xộn cực kỳ. Một bữa, thầy tui nói, chủ nhật này, sang bên Kowloon (Cửu Long) để học lớp tài chính đi, sẵn săn người cho công ty, thấy ai chăm chỉ và tư chất về tài chính, tướng mạo ngon lành thì mời về công ty làm nha. Tui cứ sáng chủ nhật là ăn mặc bảnh tỏn, đi sang Kowloon để học. Một bữa tui gặp một người Việt, thấy tên có chữ Nguyen đeo trên ngực. Tui tới hỏi...
(còn tiếp)
* Ở VN, mô hình chỉ nhau làm ăn cũng đã bắt đầu. Nước mình nhỏ xíu, chỉ bằng 1 bang 1 tỉnh của người ta, cứ xách giỏ đi vun vút, học hỏi mô hình này mô hình kia mà làm, nay đi Lạng Sơn mai đi Cà Mau mốt đi Đà Nẵng. Tuyệt đối đừng có nói chữ "xa" với chữ "tốn tiền" nha, đầu óc nhỏ xíu không làm ăn được.
* Kinh nghiệm tui thấy, từ điển trong đầu ai còn 2 chữ "đắt" (mắc, tốn tiền) và "xa", thì không thể làm kinh tế được, nên chọn ngành nghề khác mưu sinh, thiệt tình tui khuyên vậy, đừng có tự ái nha.

 
Sửa lần cuối:

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom