Ký Sự [Bình dân học vụ tháng 5] Bố ơi mình đi đâu thế

Loa Phường

Nhi đồng
Bài viết
4
Xu
1,158
Ông già t - t hay gọi bố t vậy.
Sau khi đi tiệp về thì ổng sinh ra t, nhà cũng có chút vốn sẵn là lính lái xe nên ổng quyết định sắm 1 con xe IFA và bắt đầu chạy vật liệu xây dựng, than, cát.....
Chiếc IFA ngày đó là một món tài sản khá lớn với gia đình t (t nghĩ vậy thôi và cũng nghe mẹ nói lại vì hồi đó tao cũng chẳng biết gì về chuyện tiền nong =)))
Để cho những thằng chưa biết thì đây là con xe ifa huyền thoại nhé

Và tuổi thơ t bắt đầu từ những chuyến đi trên xe cùng ông già t.
Có lúc đi lấy cát sông Mã
Có lúc đi lấy than ở Hòa Bình.
Từ hồi t bắt đầu biết nhớ, t bắt đầu đi theo ông già t. Chuyến đi thường bắt đầu lúc 3 -4 h sáng và trở về nhà khoảng 11h -12 h trưa, ăn trưa xong ông già t sẽ ném t về nhà cho mát, còn ổng tiếp tục lên đường.
T có kí ức khá sâu về tuổi thơ t.
T nhớ có lần xe hỏng lốp giữa đường rừng. Hồi xưa làm gì có máy vặn ốc bằng hơi, chỉ có bộ vặn ốc chạy bằng cơm =))
Con ốc lốp xe đó nó to bằng hai ngón rưỡi tay người trưởng thành, cắm đầu lục vào, thêm cái tay đòn là cái xà cầy dài khoảng 1m. tao thì cố giúp ông già bằng cách đu người trên cái xà cầy đấy. Ông già t khỏe thật mình ổng vặn đc đống ốc đấy, lăn cái bánh dự phòng xuống, lại lăn cái bánh lên @@!
Có lần xe sa lầy, cũng may ở gần đấy có dân, dân miền núi họ tốt bụng và thật thà, ông già cùng t vứt xe ở đó. xong ổng mượn xe dân ở đó, chở t ra bãi cát gần đó nhờ xe người ta kéo.
T nhớ bãi cát cạnh con sông lớn, nước sông trong vắt, chảy lừ lừ, chầm chậm, bên kia sông là 1 cây cổ thụ, hình như là cây gạo. (bây giờ nghĩ lại giống khung cảnh truyện ma vcc)
T nhớ con đèo một bên là núi, một bên là vực, xe chạy sớm sương mù không bật nổi đèn
Có lần đang chơi cùng con cua mới tóm đc trên bãi cát thì ông già kêu xong rồi, lên xe, t đang trèo lên tay vẫn để trên thành cửa thì ổng đóng cửa cái sụp, vậy là bàn tay t khâu 3 mũi =)) đường tình duyên của t được kéo dài thêm 1 tí =)) hồi đó ông già t còn khóc nhiều hơn t =)) (mẹ t kể vậy: thằng con thì tỉnh bơ mà bố khóc hết nước mắt)
mùi ông già t chắc là t nhớ nhất. kp mùi mồ hôi, mà là mùi dầu mỡ bám đầy ng.
Sau này t đi học, những chuyến đi đấy chỉ có ngày hè t mới có thể đi với ổng, lớn hơn 1 chút ổng mới kể cho t là vì đi sớm bố bngu nên muốn có ng đi cùng nói chuyện, với lại có t trên xe ổng sẽ lái cẩn thận hơn
Sau này nữa gia đình có điều kiện hơn, ổng ko lái xe nữa, nhưng di chứng từ tuổi trẻ phá sức của ổng vẫn còn. Hôm qua t về nhà t lại thấy dáng đi xiêu vẹo của ổng, vì những lần lăn bánh xe như thế mà lưng ổng bị vẹo, không còn thẳng nữa.
T chỉ ước t mang đc cái xác bây giờ trở lại được hồi đó, ngồi trên con xe đó và nói: ei ông già, nay mình đi đâu thế?


 
Sửa lần cuối bởi điều hành viên:
Hình như cũng có cái gameshow cùng tên như này ^_^
 
Thô nhưng thật, và chán đéo tả. Nhưng mày là người tao vodka đầu tiên. Vì tao nhận xét với tư cách 1 độc giả, bài của mày thoát khỏi cái đường mòn "ngày xưa tao nghèo lắm, thiếu thốn vật chất lẫn tinh thần, nhưng nghèo mà bình yên" Giờ lớn rồi mới hiểu nghèo nhưng bình yên quý thế nào... Bala bala.
Vầng. Chưa có tuổi thơ nào khác. Chưa có thằng nào kể về 1tuổi thơ tròn trịa, chẳng lẽ không có đứa nào nhà giàu à? Hay mấy thằng nhà giàu trốn vì sợ bị đấu tố? . Chờ đến mãi thì có bài của mày viết về 1 ông bố không giàu nhưng cũng không nghèo.. Tao vodka cho sự đổi mới này. Nếu bài này được giải. Tao tặng mày thêm 1 phần quà
Không được giải nào thì phần quà của tao vẫn dành cho mày.
P/s: Tao tiết lộ cho mày cái này: cái mùi của ông già mà làm cho tuổi thơ mày nhung nhớ, không biết là mùi gì...: Đó là mùi hôi nách.
Giờ ông hết viêm cánh chưa? Chúc gia đình mày luôn bình an, vui vẻ.
 
Sửa lần cuối:
Thô nhưng thật, và chán đéo tả. Nhưng mày là người tao vodka đầu tiên. Vì tao nhận xét với tư cách 1 độc giả, bài của mày thoát khỏi cái đường mòn "ngày xưa tao nghèo lắm, thiếu thốn vật chất lẫn tinh thần, nhưng nghèo mà bình yên" Giờ lớn rồi mới hiểu nghèo nhưng bình yên quý thế nào... Bala bala.
Vầng. Chưa có tuổi thơ nào khác. Chưa có thằng nào kể về 1tuổi thơ tròn trịa, chẳng lẽ không có đứa nào nhà giàu à? Hay mấy thằng nhà giàu trốn vì sợ bị đấu tố? . Chờ đến mãi thì có bài của mày viết về 1 ông bố không giàu nhưng cũng không nghèo.. Tao vodka cho sự đổi mới này. Nếu bài này được giải. Tao tặng mày thêm 1 phần quà
Không được giải nào thì phần quà của tao vẫn dành cho mày.
P/s: Tao tiết lộ cho mày cái này: cái mùi của ông già mà làm cho tuổi thơ mày nhung nhớ, không biết là mùi gì...: Đó là mùi hôi nách.
Giờ ông hết viêm cánh chưa? Chúc gia đình mày luôn bình an, vui vẻ.
cảm ơn m vì m hiểu. t cũng km kể về chuyện nghèo vượt khó, cũng chẳng muốn kể về giàu sẵn, vì những câu chuyện đó đầy rẫy ngoài kia,
tao chỉ muốn kể về một thứ gì đó của riêng t.
p/s: mùi đó kp mùi hôi cánh nhé. tao từ nhỏ đã tiếp xúc với dầu mỡ nên tao nhớ lắm.
nhất là cái bàn tay ổng. m đã thấy bàn tay nào mà kẽ tay đến cả vỆt nứt trên tay cũng dính đầy dầu ko rửa sạch nổi chưa?
cái mà ổng dùng nhiều nhất trong quãng thời gian đấy chắc là xà phòng omo để rửa tay. vì chỉ nó có hiểu quả
 
Thô nhưng thật, và chán đéo tả. Nhưng mày là người tao vodka đầu tiên. Vì tao nhận xét với tư cách 1 độc giả, bài của mày thoát khỏi cái đường mòn "ngày xưa tao nghèo lắm, thiếu thốn vật chất lẫn tinh thần, nhưng nghèo mà bình yên" Giờ lớn rồi mới hiểu nghèo nhưng bình yên quý thế nào... Bala bala.
Vầng. Chưa có tuổi thơ nào khác. Chưa có thằng nào kể về 1tuổi thơ tròn trịa, chẳng lẽ không có đứa nào nhà giàu à? Hay mấy thằng nhà giàu trốn vì sợ bị đấu tố? . Chờ đến mãi thì có bài của mày viết về 1 ông bố không giàu nhưng cũng không nghèo.. Tao vodka cho sự đổi mới này. Nếu bài này được giải. Tao tặng mày thêm 1 phần quà
Không được giải nào thì phần quà của tao vẫn dành cho mày.
P/s: Tao tiết lộ cho mày cái này: cái mùi của ông già mà làm cho tuổi thơ mày nhung nhớ, không biết là mùi gì...: Đó là mùi hôi nách.
Giờ ông hết viêm cánh chưa? Chúc gia đình mày luôn bình an, vui vẻ.
Tao không biết đầu mày hai thứ tóc chưa?
Mày phải hiểu tuổi thơ- tình cảm gia đình dưới thời XHCN thì ai chả giống ai. Quan trọng là các anh em mở lòng,tâm sự, kể cho vui.
Cách mở bài của mày có tính phiến diện cao quá. Tụi nó tâm sự cũng cần quà cáp gì từ mày , nội cách nhận xét ấu trĩ như mày cũng khiến vài người nhụt chí.
Thay vì ủng hộ- yêu thương sẻ chia thì cái comt của mày đầy tính cá nhân.
Đã là event , bất kì bài viết nào cũng xứng đáng được tôn trọng. Đó là thời gian , tình cảm và tâm huyết dành cho diễn đàn .
Chúc mày sáng mai ngủ dậy- iu đời- yêu người độ lượng.
 
cảm ơn m vì m hiểu. t cũng km kể về chuyện nghèo vượt khó, cũng chẳng muốn kể về giàu sẵn, vì những câu chuyện đó đầy rẫy ngoài kia,
tao chỉ muốn kể về một thứ gì đó của riêng t.
p/s: mùi đó kp mùi hôi cánh nhé. tao từ nhỏ đã tiếp xúc với dầu mỡ nên tao nhớ lắm.
nhất là cái bàn tay ổng. m đã thấy bàn tay nào mà kẽ tay đến cả vỆt nứt trên tay cũng dính đầy dầu ko rửa sạch nổi chưa?
cái mà ổng dùng nhiều nhất trong quãng thời gian đấy chắc là xà phòng omo để rửa tay. vì chỉ nó có hiểu quả
Tao muốn nghe những chuyện như thế. Giàu hay nghèo không làm cho chuyện hay hơn. Nhưng chuyện nào cũng nghèo buồn tiếc nhớ làm tao ớn tận cổ rồi. Tao tin câu chuyện của mày vì tao thấy được cảm xúc của mày trong đấy. Chỉ khi kể 1 câu chuyện không vay mượn của ai mới có thứ cảm xúc ấy.
Cái còn lại đằng sau câu chuyện làm người ta nhớ đến cũng là cảm xúc đến từ sự thật. Rất vui vì những chia sẻ của mày
 
Tao không biết đầu mày hai thứ tóc chưa?
Mày phải hiểu tuổi thơ- tình cảm gia đình dưới thời XHCN thì ai chả giống ai. Quan trọng là các anh em mở lòng,tâm sự, kể cho vui.
Cách mở bài của mày có tính phiến diện cao quá. Tụi nó tâm sự cũng cần quà cáp gì từ mày , nội cách nhận xét ấu trĩ như mày cũng khiến vài người nhụt chí.
Thay vì ủng hộ- yêu thương sẻ chia thì cái comt của mày đầy tính cá nhân.
Đã là event , bất kì bài viết nào cũng xứng đáng được tôn trọng. Đó là thời gian , tình cảm và tâm huyết dành cho diễn đàn .
Chúc mày sáng mai ngủ dậy- iu đời- yêu người độ lượng.
Mày nói đúng. Bất kỳ bài nào cũng được tôn trọng. Tao cũng chưa đọc bài nào trọn vẹn vì nó giống nhau, mày nghèo, tao cũng nghèo, nhưng 1 thằng không biết viết như tao chờ xem cái nhìn về sự nghèo ấy. Chắc chắn phải khác nhau. Nhưng rất tiếc chúng đều giống nhau.
Tao chỉ đang nói về những câu chuyện, dưới quan sát của người đọc. Mày đừng nâng quan điểm lên thành sự chê bai, hiềm khích. Điều tao không muốn chút nào..
Cảm ơn những gì mày nhắc nhở, và lời chúc của mày.
 
Mày nói đúng. Bất kỳ bài nào cũng được tôn trọng. Tao cũng chưa đọc bài nào trọn vẹn vì nó giống nhau, mày nghèo, tao cũng nghèo, nhưng 1 thằng không biết viết như tao chờ xem cái nhìn về sự nghèo ấy. Chắc chắn phải khác nhau. Nhưng rất tiếc chúng đều giống nhau.
Tao chỉ đang nói về những câu chuyện, dưới quan sát của người đọc. Mày đừng nâng quan điểm lên thành sự chê bai, hiềm khích. Điều tao không muốn chút nào..
Cảm ơn những gì mày nhắc nhở, và lời chúc của mày.
Tao không biết đầu mày hai thứ tóc chưa?
Mày phải hiểu tuổi thơ- tình cảm gia đình dưới thời XHCN thì ai chả giống ai. Quan trọng là các anh em mở lòng,tâm sự, kể cho vui.
Cách mở bài của mày có tính phiến diện cao quá. Tụi nó tâm sự cũng cần quà cáp gì từ mày , nội cách nhận xét ấu trĩ như mày cũng khiến vài người nhụt chí.
Thay vì ủng hộ- yêu thương sẻ chia thì cái comt của mày đầy tính cá nhân.
Đã là event , bất kì bài viết nào cũng xứng đáng được tôn trọng. Đó là thời gian , tình cảm và tâm huyết dành cho diễn đàn .
Chúc mày sáng mai ngủ dậy- iu đời- yêu người độ lượng.
Các bạn nghèo,
và tôi cũng vậy!
 
Giờ m giàu có rồi. Bedecoin xài hoài ko hết. Quyền lực đứng đầu ở thành trì Xam . ???
Tiền vẽ ra đc là tiền ko có giá trị.
Quyền lực ở xamer ko đem lại tiền cho t và thậm chí nó đang móc tiền của t mỗi ngày.
Có cái t giàu và tự hào đó là chúng m
 
Tiền vẽ ra đc là tiền ko có giá trị.
Quyền lực ở xamer ko đem lại tiền cho t và thậm chí nó đang móc tiền của t mỗi ngày.
Có cái t giàu và tự hào đó là chúng m
Câu chốt chất lượng quá. ?
M là con tướng ad trong liên minh tao thíc nhất.
Mãi Yêu ??
 
Hôm nay vô tình đọc lại topic này thấy ùa về bao nhiêu kỷ niệm. Tặng chủ thread câu chuyện về một người lái xe tải trên những chuyến đi ròng rã xa nhà
Một thời xa ngút của xamfun không bao giờ trở lại.

 
Sửa lần cuối:
Ông già t - t hay gọi bố t vậy.
Sau khi đi tiệp về thì ổng sinh ra t, nhà cũng có chút vốn sẵn là lính lái xe nên ổng quyết định sắm 1 con xe IFA và bắt đầu chạy vật liệu xây dựng, than, cát.....
Chiếc IFA ngày đó là một món tài sản khá lớn với gia đình t (t nghĩ vậy thôi và cũng nghe mẹ nói lại vì hồi đó tao cũng chẳng biết gì về chuyện tiền nong =)))
Để cho những thằng chưa biết thì đây là con xe ifa huyền thoại nhé

Và tuổi thơ t bắt đầu từ những chuyến đi trên xe cùng ông già t.
Có lúc đi lấy cát sông Mã
Có lúc đi lấy than ở Hòa Bình.
Từ hồi t bắt đầu biết nhớ, t bắt đầu đi theo ông già t. Chuyến đi thường bắt đầu lúc 3 -4 h sáng và trở về nhà khoảng 11h -12 h trưa, ăn trưa xong ông già t sẽ ném t về nhà cho mát, còn ổng tiếp tục lên đường.
T có kí ức khá sâu về tuổi thơ t.
T nhớ có lần xe hỏng lốp giữa đường rừng. Hồi xưa làm gì có máy vặn ốc bằng hơi, chỉ có bộ vặn ốc chạy bằng cơm =))
Con ốc lốp xe đó nó to bằng hai ngón rưỡi tay người trưởng thành, cắm đầu lục vào, thêm cái tay đòn là cái xà cầy dài khoảng 1m. tao thì cố giúp ông già bằng cách đu người trên cái xà cầy đấy. Ông già t khỏe thật mình ổng vặn đc đống ốc đấy, lăn cái bánh dự phòng xuống, lại lăn cái bánh lên @@!
Có lần xe sa lầy, cũng may ở gần đấy có dân, dân miền núi họ tốt bụng và thật thà, ông già cùng t vứt xe ở đó. xong ổng mượn xe dân ở đó, chở t ra bãi cát gần đó nhờ xe người ta kéo.
T nhớ bãi cát cạnh con sông lớn, nước sông trong vắt, chảy lừ lừ, chầm chậm, bên kia sông là 1 cây cổ thụ, hình như là cây gạo. (bây giờ nghĩ lại giống khung cảnh truyện ma vcc)
T nhớ con đèo một bên là núi, một bên là vực, xe chạy sớm sương mù không bật nổi đèn
Có lần đang chơi cùng con cua mới tóm đc trên bãi cát thì ông già kêu xong rồi, lên xe, t đang trèo lên tay vẫn để trên thành cửa thì ổng đóng cửa cái sụp, vậy là bàn tay t khâu 3 mũi =)) đường tình duyên của t được kéo dài thêm 1 tí =)) hồi đó ông già t còn khóc nhiều hơn t =)) (mẹ t kể vậy: thằng con thì tỉnh bơ mà bố khóc hết nước mắt)
mùi ông già t chắc là t nhớ nhất. kp mùi mồ hôi, mà là mùi dầu mỡ bám đầy ng.
Sau này t đi học, những chuyến đi đấy chỉ có ngày hè t mới có thể đi với ổng, lớn hơn 1 chút ổng mới kể cho t là vì đi sớm bố bngu nên muốn có ng đi cùng nói chuyện, với lại có t trên xe ổng sẽ lái cẩn thận hơn
Sau này nữa gia đình có điều kiện hơn, ổng ko lái xe nữa, nhưng di chứng từ tuổi trẻ phá sức của ổng vẫn còn. Hôm qua t về nhà t lại thấy dáng đi xiêu vẹo của ổng, vì những lần lăn bánh xe như thế mà lưng ổng bị vẹo, không còn thẳng nữa.
T chỉ ước t mang đc cái xác bây giờ trở lại được hồi đó, ngồi trên con xe đó và nói: ei ông già, nay mình đi đâu thế?


Đọc bài viết của anh em . T lại nhớ về kỉ niệm ngày xưa của T với Ông . Vẫn nhớ như in những ngày nằm trên cabin xe. Tay trái Ông lái xe. Tay phải ông canh tao khỏi bị rớt xuống sàn . Những ngày chờ tàu biển cập bến nhìn ông bốc từng bao xi măng lên xe mà cứ hô lên bố ơi cố lên.
May mắn Ông T cũng gần 70 . Hai Bố con buổi chiều vẫn đi đá banh tập thể dục ngoài biển. May mắn là vậy nhưng 10 năm nữa thì nó lại khác.
T mong 1 ngày gần nhất là có thể đưa ông đi trên 1 con xe 4 bánh nào đó bằng tay bằng chân t chở nhưng khó khắn quá anh em ạ!
Tuổi 30 hơn nó lạ quá .
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom