[Bình dân học vụ T3] Hoài niệm

thanglmgdn

Rình Xem Chị Hàng Xóm
Bài viết
373
Xu
7,397
Lần đầu tiên cả hai giáp mặt nhau là khi tôi bắt gặp em… úp mặt vào chiếc mũ bảo hiểm của tôi treo trên xe và hít ngửi như kẻ loạn thần. Giây phút đó, tôi đứng sững lại. Cách em ôm chiếc mũ khiến tôi bối rối. Hình ảnh em khi đó rất hạnh phúc. Đó không phải niềm vui khoái lạc tầm thường méo mó. Có vẻ, em đang nhớ điều gì đó của quá khứ. Khi bị tôi bắt quả tang, mặt em đỏ lựng, tay vẫn ôm cái mũ. Rồi em vừa cười vừa khóc. ___________ Em nói, mùi cơ thể của tôi rất thân thuộc. Đó là thứ mùi không thể diễn tả, chỉ biết nó rất quen. Suốt từ tấm bé, em luôn ám ảnh mùi hương đó. Hơn chục năm nay, em vẫn tìm người mang hương thơm đó. Nghe em nói xong, tôi áp mũi mình lên da rồi vò tóc. Tôi có mùi gì nhỉ? Xà bông Romano loại thường. Lăn khử mùi Nivea. Rồi gì nữa? À mồ hôi. Tôi tưởng mình là con thú lạ, mới được vớt lên từ vùng nước tù đọng nào đó. Quái nhỉ? Mùi gì cơ… ___________ - Mày ngửi đầu tao xem có mùi gì không? - Điên à! Đồng nghiệp hay ghẹo tôi thế, khi tôi kể về mối tình của mình với em. Em còn hay cạ mũi vào gáy tôi. Người đặc biệt thích gội đầu cho tôi như đứa trẻ nhỏ. - Người anh có nhiều chỗ khác thú vị mà sao em không thử úp mặt? – Tôi trêu em. - Thật ra, cơ thể anh lúc nào cũng có mùi đó. - Thế em yêu anh hay yêu mủi? - Em không biết. Nhưng em nghĩ nếu anh mất đi mùi đó, em vẫn yêu thôi… - Em cười tinh quái. _____________ Tháng 11, chúng tôi đi chơi bằng tàu lửa, tiện về quê thăm mẹ em. Nghe nói, bà đã hai đời chồng. Bố ruột của em đi biển rồi gặp tai nạn. Sau biến cố đó 10 năm, mẹ em lấy chồng mới. Khi gặp tôi, bà khá niềm nở. Cho đến khi tôi cúi đầu, nét mặt bà tối lại. Bà đáp khẽ: - Chà… cậu có mùi giống chồng cũ của tôi…! ______________ Bà kể, bố ruột rất yêu em. Ngay từ bé, em được ông bồng bế suốt ngày. Rồi một ngày ra biển, ông mất biệt. Lúc đó, em ba tuổi. Mất nhiều năm để em chấp nhận đã mất bố. Và gần 10 năm sau, bà mới lấy chồng lần nữa. “Làng xóm đồn ổng có vợ bé, nhưng tôi biết, ổng không bao giờ như vậy. Tôi không biết liệu ổng bỏ đi hay đã chết…” – Mẹ em nói – “Nhưng ai cũng phải sống. Tôi vẫn yêu chồng hai, nhưng dấu hỏi về số phận người đầu vẫn tồn tại. Tôi chỉ ước chồng mình ngoại tình thật. Miễn ổng sống khỏe là vui rồi…”. Tôi và em nhìn nhau. Lúc đó, tôi mới hiểu ra: Nỗi đau xa bố đã để lại trong em một dấu hằn. Và em đi tìm lại cảm giác yêu thương bằng cách lần mò mùi hương của quá khứ. Tôi cũng nghe nói, những kí ức trước ba tuổi của một đứa trẻ sẽ chìm sâu vào tâm khảm nó. Nhưng nếu gặp biến cố quá lớn mà đứa trẻ đó không quên được, thì kí ức sẽ dày vò suốt đời. ________________ Lúc về lại thành phố, em tặc lưỡi: - Chà… lần đầu mẹ em kể chuyện đó đấy. Bà chỉ nói ba em mất sớm. - Ừ, phức tạp nhỉ? Hóa ra, em chọn anh vì mùi anh giống bố nhé! - Tôi đáp lại, khẽ cười. - Không… - Em đáp - … em nghĩ vì anh cho em sự an toàn như cạnh người thân. Đó là lý do em chọn anh. Ừ thì, sau nhiều giông bão, ai rồi cũng sẽ tìm được mùi hương cho mình sự bình an ....



https://xamer.fun/t/binh-dan-hoc-vu...g-500k-update-bai-viet-va-link-bai-viet.3174/
 
Sửa lần cuối:
Lần đầu tiên cả hai giáp mặt nhau là khi tôi bắt gặp em… úp mặt vào chiếc mũ bảo hiểm của tôi treo trên xe và hít ngửi như kẻ loạn thần. Giây phút đó, tôi đứng sững lại. Cách em ôm chiếc mũ khiến tôi bối rối. Hình ảnh em khi đó rất hạnh phúc. Đó không phải niềm vui khoái lạc tầm thường méo mó. Có vẻ, em đang nhớ điều gì đó của quá khứ. Khi bị tôi bắt quả tang, mặt em đỏ lựng, tay vẫn ôm cái mũ. Rồi em vừa cười vừa khóc. ___________ Em nói, mùi cơ thể của tôi rất thân thuộc. Đó là thứ mùi không thể diễn tả, chỉ biết nó rất quen. Suốt từ tấm bé, em luôn ám ảnh mùi hương đó. Hơn chục năm nay, em vẫn tìm người mang hương thơm đó. Nghe em nói xong, tôi áp mũi mình lên da rồi vò tóc. Tôi có mùi gì nhỉ? Xà bông Romano loại thường. Lăn khử mùi Nivea. Rồi gì nữa? À mồ hôi. Tôi tưởng mình là con thú lạ, mới được vớt lên từ vùng nước tù đọng nào đó. Quái nhỉ? Mùi gì cơ… ___________ - Mày ngửi đầu tao xem có mùi gì không? - Điên à! Đồng nghiệp hay ghẹo tôi thế, khi tôi kể về mối tình của mình với em. Em còn hay cạ mũi vào gáy tôi. Người đặc biệt thích gội đầu cho tôi như đứa trẻ nhỏ. - Người anh có nhiều chỗ khác thú vị mà sao em không thử úp mặt? – Tôi trêu em. - Thật ra, cơ thể anh lúc nào cũng có mùi đó. - Thế em yêu anh hay yêu mủi? - Em không biết. Nhưng em nghĩ nếu anh mất đi mùi đó, em vẫn yêu thôi… - Em cười tinh quái. _____________ Tháng 11, chúng tôi đi chơi bằng tàu lửa, tiện về quê thăm mẹ em. Nghe nói, bà đã hai đời chồng. Bố ruột của em đi biển rồi gặp tai nạn. Sau biến cố đó 10 năm, mẹ em lấy chồng mới. Khi gặp tôi, bà khá niềm nở. Cho đến khi tôi cúi đầu, nét mặt bà tối lại. Bà đáp khẽ: - Chà… cậu có mùi giống chồng cũ của tôi…! ______________ Bà kể, bố ruột rất yêu em. Ngay từ bé, em được ông bồng bế suốt ngày. Rồi một ngày ra biển, ông mất biệt. Lúc đó, em ba tuổi. Mất nhiều năm để em chấp nhận đã mất bố. Và gần 10 năm sau, bà mới lấy chồng lần nữa. “Làng xóm đồn ổng có vợ bé, nhưng tôi biết, ổng không bao giờ như vậy. Tôi không biết liệu ổng bỏ đi hay đã chết…” – Mẹ em nói – “Nhưng ai cũng phải sống. Tôi vẫn yêu chồng hai, nhưng dấu hỏi về số phận người đầu vẫn tồn tại. Tôi chỉ ước chồng mình ngoại tình thật. Miễn ổng sống khỏe là vui rồi…”. Tôi và em nhìn nhau. Lúc đó, tôi mới hiểu ra: Nỗi đau xa bố đã để lại trong em một dấu hằn. Và em đi tìm lại cảm giác yêu thương bằng cách lần mò mùi hương của quá khứ. Tôi cũng nghe nói, những kí ức trước ba tuổi của một đứa trẻ sẽ chìm sâu vào tâm khảm nó. Nhưng nếu gặp biến cố quá lớn mà đứa trẻ đó không quên được, thì kí ức sẽ dày vò suốt đời. ________________ Lúc về lại thành phố, em tặc lưỡi: - Chà… lần đầu mẹ em kể chuyện đó đấy. Bà chỉ nói ba em mất sớm. - Ừ, phức tạp nhỉ? Hóa ra, em chọn anh vì mùi anh giống bố nhé! - Tôi đáp lại, khẽ cười. - Không… - Em đáp - … em nghĩ vì anh cho em sự an toàn như cạnh người thân. Đó là lý do em chọn anh. Ừ thì, sau nhiều giông bão, ai rồi sẽ tìm được mùi hương cho mình bình ....



https://xamer.fun/t/binh-dan-hoc-vu...g-500k-update-bai-viet-va-link-bai-viet.3174/
Thà đừng có cái ảnh. Kkkk.
Cơ mà e ưng cái ảnh ^_^
 
Lần đầu tiên cả hai giáp mặt nhau là khi tôi bắt gặp em… úp mặt vào chiếc mũ bảo hiểm của tôi treo trên xe và hít ngửi như kẻ loạn thần. Giây phút đó, tôi đứng sững lại. Cách em ôm chiếc mũ khiến tôi bối rối. Hình ảnh em khi đó rất hạnh phúc. Đó không phải niềm vui khoái lạc tầm thường méo mó. Có vẻ, em đang nhớ điều gì đó của quá khứ. Khi bị tôi bắt quả tang, mặt em đỏ lựng, tay vẫn ôm cái mũ. Rồi em vừa cười vừa khóc. ___________ Em nói, mùi cơ thể của tôi rất thân thuộc. Đó là thứ mùi không thể diễn tả, chỉ biết nó rất quen. Suốt từ tấm bé, em luôn ám ảnh mùi hương đó. Hơn chục năm nay, em vẫn tìm người mang hương thơm đó. Nghe em nói xong, tôi áp mũi mình lên da rồi vò tóc. Tôi có mùi gì nhỉ? Xà bông Romano loại thường. Lăn khử mùi Nivea. Rồi gì nữa? À mồ hôi. Tôi tưởng mình là con thú lạ, mới được vớt lên từ vùng nước tù đọng nào đó. Quái nhỉ? Mùi gì cơ… ___________ - Mày ngửi đầu tao xem có mùi gì không? - Điên à! Đồng nghiệp hay ghẹo tôi thế, khi tôi kể về mối tình của mình với em. Em còn hay cạ mũi vào gáy tôi. Người đặc biệt thích gội đầu cho tôi như đứa trẻ nhỏ. - Người anh có nhiều chỗ khác thú vị mà sao em không thử úp mặt? – Tôi trêu em. - Thật ra, cơ thể anh lúc nào cũng có mùi đó. - Thế em yêu anh hay yêu mủi? - Em không biết. Nhưng em nghĩ nếu anh mất đi mùi đó, em vẫn yêu thôi… - Em cười tinh quái. _____________ Tháng 11, chúng tôi đi chơi bằng tàu lửa, tiện về quê thăm mẹ em. Nghe nói, bà đã hai đời chồng. Bố ruột của em đi biển rồi gặp tai nạn. Sau biến cố đó 10 năm, mẹ em lấy chồng mới. Khi gặp tôi, bà khá niềm nở. Cho đến khi tôi cúi đầu, nét mặt bà tối lại. Bà đáp khẽ: - Chà… cậu có mùi giống chồng cũ của tôi…! ______________ Bà kể, bố ruột rất yêu em. Ngay từ bé, em được ông bồng bế suốt ngày. Rồi một ngày ra biển, ông mất biệt. Lúc đó, em ba tuổi. Mất nhiều năm để em chấp nhận đã mất bố. Và gần 10 năm sau, bà mới lấy chồng lần nữa. “Làng xóm đồn ổng có vợ bé, nhưng tôi biết, ổng không bao giờ như vậy. Tôi không biết liệu ổng bỏ đi hay đã chết…” – Mẹ em nói – “Nhưng ai cũng phải sống. Tôi vẫn yêu chồng hai, nhưng dấu hỏi về số phận người đầu vẫn tồn tại. Tôi chỉ ước chồng mình ngoại tình thật. Miễn ổng sống khỏe là vui rồi…”. Tôi và em nhìn nhau. Lúc đó, tôi mới hiểu ra: Nỗi đau xa bố đã để lại trong em một dấu hằn. Và em đi tìm lại cảm giác yêu thương bằng cách lần mò mùi hương của quá khứ. Tôi cũng nghe nói, những kí ức trước ba tuổi của một đứa trẻ sẽ chìm sâu vào tâm khảm nó. Nhưng nếu gặp biến cố quá lớn mà đứa trẻ đó không quên được, thì kí ức sẽ dày vò suốt đời. ________________ Lúc về lại thành phố, em tặc lưỡi: - Chà… lần đầu mẹ em kể chuyện đó đấy. Bà chỉ nói ba em mất sớm. - Ừ, phức tạp nhỉ? Hóa ra, em chọn anh vì mùi anh giống bố nhé! - Tôi đáp lại, khẽ cười. - Không… - Em đáp - … em nghĩ vì anh cho em sự an toàn như cạnh người thân. Đó là lý do em chọn anh. Ừ thì, sau nhiều giông bão, ai rồi sẽ tìm được mùi hương cho mình bình ....



https://xamer.fun/t/binh-dan-hoc-vu...g-500k-update-bai-viet-va-link-bai-viet.3174/
Bài viết hay, nhiều cảm xúc. Và dú rất to.

Vote giải nhất
 
Em còn hay cạ mũi vào gáy tôi. Người đặc biệt thích gội đầu cho tôi như đứa trẻ nhỏ. - Người anh có nhiều chỗ khác thú vị mà sao em không thử úp mặt? – Tôi trêu em. - Thật ra, cơ thể anh lúc nào cũng có mùi đó. - Thế em yêu anh hay yêu mủi
Còn may chưa rúc vào nách
 
Lần đầu tiên cả hai giáp mặt nhau là khi tôi bắt gặp em… úp mặt vào chiếc mũ bảo hiểm của tôi treo trên xe và hít ngửi như kẻ loạn thần. Giây phút đó, tôi đứng sững lại. Cách em ôm chiếc mũ khiến tôi bối rối. Hình ảnh em khi đó rất hạnh phúc. Đó không phải niềm vui khoái lạc tầm thường méo mó. Có vẻ, em đang nhớ điều gì đó của quá khứ. Khi bị tôi bắt quả tang, mặt em đỏ lựng, tay vẫn ôm cái mũ. Rồi em vừa cười vừa khóc. ___________ Em nói, mùi cơ thể của tôi rất thân thuộc. Đó là thứ mùi không thể diễn tả, chỉ biết nó rất quen. Suốt từ tấm bé, em luôn ám ảnh mùi hương đó. Hơn chục năm nay, em vẫn tìm người mang hương thơm đó. Nghe em nói xong, tôi áp mũi mình lên da rồi vò tóc. Tôi có mùi gì nhỉ? Xà bông Romano loại thường. Lăn khử mùi Nivea. Rồi gì nữa? À mồ hôi. Tôi tưởng mình là con thú lạ, mới được vớt lên từ vùng nước tù đọng nào đó. Quái nhỉ? Mùi gì cơ… ___________ - Mày ngửi đầu tao xem có mùi gì không? - Điên à! Đồng nghiệp hay ghẹo tôi thế, khi tôi kể về mối tình của mình với em. Em còn hay cạ mũi vào gáy tôi. Người đặc biệt thích gội đầu cho tôi như đứa trẻ nhỏ. - Người anh có nhiều chỗ khác thú vị mà sao em không thử úp mặt? – Tôi trêu em. - Thật ra, cơ thể anh lúc nào cũng có mùi đó. - Thế em yêu anh hay yêu mủi? - Em không biết. Nhưng em nghĩ nếu anh mất đi mùi đó, em vẫn yêu thôi… - Em cười tinh quái. _____________ Tháng 11, chúng tôi đi chơi bằng tàu lửa, tiện về quê thăm mẹ em. Nghe nói, bà đã hai đời chồng. Bố ruột của em đi biển rồi gặp tai nạn. Sau biến cố đó 10 năm, mẹ em lấy chồng mới. Khi gặp tôi, bà khá niềm nở. Cho đến khi tôi cúi đầu, nét mặt bà tối lại. Bà đáp khẽ: - Chà… cậu có mùi giống chồng cũ của tôi…! ______________ Bà kể, bố ruột rất yêu em. Ngay từ bé, em được ông bồng bế suốt ngày. Rồi một ngày ra biển, ông mất biệt. Lúc đó, em ba tuổi. Mất nhiều năm để em chấp nhận đã mất bố. Và gần 10 năm sau, bà mới lấy chồng lần nữa. “Làng xóm đồn ổng có vợ bé, nhưng tôi biết, ổng không bao giờ như vậy. Tôi không biết liệu ổng bỏ đi hay đã chết…” – Mẹ em nói – “Nhưng ai cũng phải sống. Tôi vẫn yêu chồng hai, nhưng dấu hỏi về số phận người đầu vẫn tồn tại. Tôi chỉ ước chồng mình ngoại tình thật. Miễn ổng sống khỏe là vui rồi…”. Tôi và em nhìn nhau. Lúc đó, tôi mới hiểu ra: Nỗi đau xa bố đã để lại trong em một dấu hằn. Và em đi tìm lại cảm giác yêu thương bằng cách lần mò mùi hương của quá khứ. Tôi cũng nghe nói, những kí ức trước ba tuổi của một đứa trẻ sẽ chìm sâu vào tâm khảm nó. Nhưng nếu gặp biến cố quá lớn mà đứa trẻ đó không quên được, thì kí ức sẽ dày vò suốt đời. ________________ Lúc về lại thành phố, em tặc lưỡi: - Chà… lần đầu mẹ em kể chuyện đó đấy. Bà chỉ nói ba em mất sớm. - Ừ, phức tạp nhỉ? Hóa ra, em chọn anh vì mùi anh giống bố nhé! - Tôi đáp lại, khẽ cười. - Không… - Em đáp - … em nghĩ vì anh cho em sự an toàn như cạnh người thân. Đó là lý do em chọn anh. Ừ thì, sau nhiều giông bão, ai rồi sẽ tìm được mùi hương cho mình bình ....



https://xamer.fun/t/binh-dan-hoc-vu...g-500k-update-bai-viet-va-link-bai-viet.3174/
Hay đấy fen !
 
Thà đừng có cái ảnh. Kkkk.
Cơ mà e ưng cái ảnh ^_^
Nhìn ảnh là thấy có 1 sự hư đốn nhẹ. Chỉ có gái hư mới khiến đàn ông bị hấp zẫn. =ypp15=ypp15=ypp16=ypp19=ypp19
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom