Từ khi biết lé mắt xem bóng đá thì đây cũng là cái WC thứ 7 tao xem rồi mà tao chưa thấy cái WC nào nó diễn như cái Wc này.
98 thì có thể là thuyết âm mưu giữa Bra vs Pháp.
2002 thì Hàn nó mua trọng tài là 100% rồi.
20 năm sau xảy ra cái Wc mà sự kịch tính được đẩy lên cao trào nhờ những diễn viên quần đùi áo số, từ những cầu thủ đá cho đội nhà mà lại thích mang quốc tịch đội khác.
Anh: có một pha dìu thằng anh người Mẽo không thể tốt hơn ngay vòng bản lề.
Pháp: Với 6 điểm có được thì kệ mẹ chúng nó, tung đội hình C vào xíu cho vui.
Tây Ban Nha: Tao nghĩ có sự toan tính đẩy xe tăng vào bãi phế liệu nhưng không ngờ bị trật nhịp nên cuống lên tầm 5p, nhưng khi thông tin xe tăng vá được lốp thì lại cù nhây dưỡng sinh giữa sân mặc cho fan xe tăng gào khóc trong vô vọng. Một pha tránh né rất cồng kềnh từ đội bóng vùng Caribe
Bồ Đào Nha: có một pha đâm không thể tốt hơn những phút cuối làm Uru trở tay không kịp ( mà cũng nên trách mình đi là vừa khi quyền tự quyết đang trong tay hơn 60p thì lại đi trao cho Bồ )
Brazil: Thấy mấy đội kia diễn vui quá nên hôm qua nghe lời nhà cái đến Châu Âu thì cũng diễn cái kiếm hộp cơm xíu nữa thì Thuỵ Sĩ nó đâm trái là qua bên kia hội ngộ với toàn đầu gấu thay vì đụng độ Hàn với vị trí đầu bảng.
Nói vậy không có nghĩa là phủ nhận đi công sức của những đội đã vượt qua được bảng với những đội cứng cựa. Đặc biệt là Nhật Bản, một hình mẫu cho sự bản lĩnh và lì lợm của mình.
Tao dự là mọi thứ đã dừng lại ở vòng bảng rồi, những đội bóng gây bất ngờ thì sẽ không còn, có chăng những đội như Thuỵ Sĩ sẽ có khả năng vì thực lực nó không kém so với Bồ.
Tội là tội mấy thằng kèo trên, đi theo đội bóng tôi yêu là ra bờ đê hết. Nhưng mà vui, đúng ko? Tao thấy vui.
98 thì có thể là thuyết âm mưu giữa Bra vs Pháp.
2002 thì Hàn nó mua trọng tài là 100% rồi.
20 năm sau xảy ra cái Wc mà sự kịch tính được đẩy lên cao trào nhờ những diễn viên quần đùi áo số, từ những cầu thủ đá cho đội nhà mà lại thích mang quốc tịch đội khác.
Anh: có một pha dìu thằng anh người Mẽo không thể tốt hơn ngay vòng bản lề.
Pháp: Với 6 điểm có được thì kệ mẹ chúng nó, tung đội hình C vào xíu cho vui.
Tây Ban Nha: Tao nghĩ có sự toan tính đẩy xe tăng vào bãi phế liệu nhưng không ngờ bị trật nhịp nên cuống lên tầm 5p, nhưng khi thông tin xe tăng vá được lốp thì lại cù nhây dưỡng sinh giữa sân mặc cho fan xe tăng gào khóc trong vô vọng. Một pha tránh né rất cồng kềnh từ đội bóng vùng Caribe
Bồ Đào Nha: có một pha đâm không thể tốt hơn những phút cuối làm Uru trở tay không kịp ( mà cũng nên trách mình đi là vừa khi quyền tự quyết đang trong tay hơn 60p thì lại đi trao cho Bồ )
Brazil: Thấy mấy đội kia diễn vui quá nên hôm qua nghe lời nhà cái đến Châu Âu thì cũng diễn cái kiếm hộp cơm xíu nữa thì Thuỵ Sĩ nó đâm trái là qua bên kia hội ngộ với toàn đầu gấu thay vì đụng độ Hàn với vị trí đầu bảng.
Nói vậy không có nghĩa là phủ nhận đi công sức của những đội đã vượt qua được bảng với những đội cứng cựa. Đặc biệt là Nhật Bản, một hình mẫu cho sự bản lĩnh và lì lợm của mình.
Tao dự là mọi thứ đã dừng lại ở vòng bảng rồi, những đội bóng gây bất ngờ thì sẽ không còn, có chăng những đội như Thuỵ Sĩ sẽ có khả năng vì thực lực nó không kém so với Bồ.
Tội là tội mấy thằng kèo trên, đi theo đội bóng tôi yêu là ra bờ đê hết. Nhưng mà vui, đúng ko? Tao thấy vui.