Thơ với chả thẩn!

Lão quái

Nhi đồng
Bài viết
67
Xu
2,031
Bỗng dưng tìm lại được bài thơ cậu bạn viết tặng lão từ hơn 10 năm trước. Thấy giờ vẫn thế mới đau.

Gã đàn ông mặc chiếc quần kaki
Đóng thùng chiếc áo trắng
Tất cả đã được vợ gã là lượt phẳng phiu
Đi vào quán massage thư giãn ....

Gã một hôm hứng chỉ diện áo phông quần bò
Thứ trang phục hợp hơn nếu là mười năm trước
Lúc gã còn là trai tơ
Trẻ trung và ngờ nghệch
Lúc xác thân chưa dúm dó như giờ
Gã mặc chiếc quần bò để đi nhuộm lại tóc ...

Trong tủ kia là bộ comple
Chiếc càvạt mới tinh gã chẳng mua mà có
Một hôm gã mang ra trước gương ướm thử
Rồi rú lên sợ bị hành hình

......................
Gã từ ấy Điên
Chán áo chán quần
Chán cả xác thân mình chứ nói chi màu sắc
Gã thỗn thện đi qua nghìn con mắt
Vốn xưa nay không chịu mặc áo quần.
 
Và đây là lão bây giờ, sau hơn 10 năm:

Gã thường điên khi người khác tỉnh
Gã vẫn buồn những lúc kẻ khác vui
Bước xiêu vẹo, tay khua điên đảo
Lảm nhảm những điều tục tĩu trong mắt người đời.

Gã uống cả bầu trời trong ly rượu.
Gã say với ái tình, nhục dục nhân gian
Rồi một ngày bất chợt gã tỉnh
Nhìn lại chính mình, một thân xác hoang tàn.

Gã sợ sự tỉnh táo
Vì khi đó gã thấy đời quá đểu
Gã thấy con người tàn ác và dã man
Gã thấy cả những góc khuất của sự lươn lẹo
Bóng tối bao trùm những câu từ hoa mĩ
Và thấy cả những cơn thịnh nộ của đấng tối cao

Gã lại Điên, lại say và lại chửi
Mặc mẹ người đời nhìn gã ra sao
Ngật ngưỡng đi về nơi gã thấy bình an nhất.
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom