Bỗng dưng tìm lại được bài thơ cậu bạn viết tặng lão từ hơn 10 năm trước. Thấy giờ vẫn thế mới đau.
Gã đàn ông mặc chiếc quần kaki
Đóng thùng chiếc áo trắng
Tất cả đã được vợ gã là lượt phẳng phiu
Đi vào quán massage thư giãn ....
Gã một hôm hứng chỉ diện áo phông quần bò
Thứ trang phục hợp hơn nếu là mười năm trước
Lúc gã còn là trai tơ
Trẻ trung và ngờ nghệch
Lúc xác thân chưa dúm dó như giờ
Gã mặc chiếc quần bò để đi nhuộm lại tóc ...
Trong tủ kia là bộ comple
Chiếc càvạt mới tinh gã chẳng mua mà có
Một hôm gã mang ra trước gương ướm thử
Rồi rú lên sợ bị hành hình
......................
Gã từ ấy Điên
Chán áo chán quần
Chán cả xác thân mình chứ nói chi màu sắc
Gã thỗn thện đi qua nghìn con mắt
Vốn xưa nay không chịu mặc áo quần.
Gã đàn ông mặc chiếc quần kaki
Đóng thùng chiếc áo trắng
Tất cả đã được vợ gã là lượt phẳng phiu
Đi vào quán massage thư giãn ....
Gã một hôm hứng chỉ diện áo phông quần bò
Thứ trang phục hợp hơn nếu là mười năm trước
Lúc gã còn là trai tơ
Trẻ trung và ngờ nghệch
Lúc xác thân chưa dúm dó như giờ
Gã mặc chiếc quần bò để đi nhuộm lại tóc ...
Trong tủ kia là bộ comple
Chiếc càvạt mới tinh gã chẳng mua mà có
Một hôm gã mang ra trước gương ướm thử
Rồi rú lên sợ bị hành hình
......................
Gã từ ấy Điên
Chán áo chán quần
Chán cả xác thân mình chứ nói chi màu sắc
Gã thỗn thện đi qua nghìn con mắt
Vốn xưa nay không chịu mặc áo quần.