Thơ hay sưu tầm

Bạch Liên

Rình Xem Chị Hàng Xóm
Bài viết
285
Xu
652
Sống ở đời đừng phán xét một ai
Bởi chắc gì mình đã luôn hoàn mỹ
Có câu nói nhẹ nhàng như cơn gió
Có những lời như dao cứa vào tim. !

Sống ở đời đừng chỉ trích lung tung
Khi chưa biết những gì người từng trải
Lá vẫn xanh một màu xanh rau cải
Nhưng nếm vào mới thấy đắng đầu môi. !

Hãy đặt mình vào vị trí của người
Để thấy được nỗi buồn trong mắt biếc
Để hiểu được ngàn tổn thương nước mắt
Không động viên đừng xát muối vào thêm. !
 
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
( Trần Thị Lam )
Đất nước mình ngộ quá phải không anh
Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn
Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm
Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi…

Đất nước mình lạ quá phải không anh
Những chiếc bánh chưng vô cùng kì vĩ
Những dự án và tượng đài nghìn tỉ
Sinh mạng con người chỉ như cái móng tay…

Đất nước mình buồn quá phải không anh
Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc
Rừng đã hết và biển thì đang chết
Những con thuyền nằm nhớ sóng khơi xa…

Đất nước mình thương quá phải không anh
Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại
Di sản cho mai sau có gì để cháu con ta trang trải
Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu…

Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh
Anh không biết em làm sao biết được
Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước
Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…

( Bài thơ này được viết vào tháng 4-2016 nhân vụ việc cá chết dọc bờ biển một số tỉnh miền Trung sau nhiều ngày chưa rõ nguyên nhân và gây bức xúc trong dư luận xã hội. Bài thơ nhanh chóng được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội chỉ sau vài ngày )
 
"Ngoài mặt tiền,
người đàn bà thắp nhang,
Cúng heo quay,
khấn vái gã ăn mày hôm qua chết vì đói
Rỉ rả lời thật tâm và rắn rỏi, phù hộ độ trì

Nghĩa là khi ai đó chết đi,
linh hồn của họ tăng giá trị
Ấy thế mà lúc họ còn sống,
sinh mệnh lại chẳng đáng một xu

Trên ban công,
thằng bé đổ chậu nước xuống đầu một thầy tu
"Ồ cháu bé ! Đang thay thượng đế làm mưa tặng ta đấy hả ?"
Thằng bé khoái chí, cười nghiêng ngả,
tiếp tục đổ nước lên đầu viên cảnh sát đi qua
Một hình phạt nghiêm khắc diễn ra !


Những câu nói nhân từ, không ẩn chứa ám tà
nhưng nó vô tình hại người khi thầy tu ném đi một triết lí phi giáo dục"

( Cọp từ huynh trưởng làng thơ )
 
Nếu thật buồn em hãy về với biển
Biển vẫn xanh rờn như thuở ấy vừa yêu
Giấu hết bão giông vào đáy lòng sâu thẳm
Biển yên bình, biển hát phiêu diêu

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Về bãi cát xưa tìm dấu tích lâu đài
Em sẽ thấy cát dưới chân mằn mặn
Ngỡ chạm vào xưa cũ dấu chân ai

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Viết ước mơ lên những vỏ sò
Và hãy viết tên em trên cát
Ở chỗ chúng mình đã viết ngày xưa

Nếu thật buồn em hãy về với biển
Sẽ gặp vầng trăng ngụp sóng phía xa mờ
Sẽ thấy bóng một người nôn nao thức
Sẽ thấy còn nguyên vẹn một giấc mơ

Đàm Huy Đông
Miền không có gió
 
NÓI CÙNG ANH
( Xuân Quỳnh )

Em biết đấy là điều đã cũ
Chuyện tình yêu, quan trọng gì đâu:
Sự gắn bó giữa hai người xa lạ
Nỗi vui buồn đem chia sẻ cùng nhau

Em đâu dám nghĩ là vĩnh viễn
Hôm nay yêu, mai có thể xa rồi
Niềm đau đớn tưởng như vô tận
Bỗng có ngày thay thế một niềm vui

Điều hôm nay ta nói, ngày mai
Người khác lại nói lời yêu thuở trước
Đời sống chẳng vô cùng, em biết
Câu thơ đâu còn mãi ngày sau

Chẳng có gì quan trọng lắm đâu
Như không khí như màu xanh lá cỏ
Nhiều đến mức tưởng như chẳng có
Trước cuộc đời rộng lớn mênh mang

Nhưng lúc này anh ở bên em
Niềm vui sướng trong ta là có thật
Như chiếc áo trên tường như trang sách
Như chùm hoa mở cánh trước hiên nhà

Em hiểu rằng mỗi lúc đi xa
Tình anh đối với em là xứ sở
Là bóng rợp trên con đường nắng lửa
Trái cây thơm trên miền đất khô cằn

Đấy tình yêu, em muốn nói cùng anh:
Nguồn gốc của muôn ngàn khát vọng
Lòng tốt để duy trì sự sống
Cho con người thực sự Người hơn

( Xuân Quỳnh, Tự hát , Nxb Tác phẩm mới, 1984 )

 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom