Đấy là cảm giác khi về lại thị trấn nhỏ này
Buổi chiều sụp xuống quá nhanh. Cả con phố to đùng hình như chỉ có mình tao. Hoang vu kì lạ. Chắc vì mùa đông sắp đến. Tất nhiên ở nơi nào đấy của những loài chim di trú, còn ở đây tao là chúa tể. Tội đéo gì gì không enjoy cái moment này thêm tí nữa. Mọi thứ sạch sẽ, trật tự, lạnh lùng như bữa cơm chiều của một mái nhà tan vỡ. Tuy nó hơi buồn nhưng tao vẫn thấy tao ngầu. Thế là được.
À. Chào Kitô vua . Hình như ông lẻ loi trong buổi chiều này. Trên đầu ông đầy mây xám cuối con dốc ở một góc chợ tồi tàn. Ông có thấy buồn không?
Sửa lần cuối: