
Cartooning for Peace thể hiện sự ủng hộ đối với họa sĩ Ali Ferzat sau khi ông bị đánh gãy tay. Nguồn: Cartooning for Peace.
Dưới chế độ độc tài ở Syria, người dân thường chỉ dám công khai bày tỏ suy nghĩ thật khi nói chuyện với gia đình, bạn bè và những người thân tín. Họ còn dùng thơ ca, phim ảnh, tranh biếm họa, truyện cười, tin đồn, v.v để thể hiện gián tiếp sự bất mãn đối với chế độ và lãnh đạo.
Truyện cười
Đây một trong những hình thức thể hiện sự chống đối và bất mãn phổ biến nhất ở Syria. Các tác phẩm truyện cười vẽ lên một hiện thực khác ở đất nước này, khác xa các diễn ngôn tuyên truyền của chế độ. Truyện cười dưới đây, được giới thiệu trong sách của Lisa Wedeen, cho thấy người Syria tuân thủ vì sợ chính quyền:Một người say thấy một bức chân dung của Assad và gọi ông ta là con chó. Một cậu bé đứng chờ xe buýt cùng cha thì nghe được lời của người say. Khi lên xe buýt, cậu bé thấy một bức chân dung khác của Assad và nói với cha: “Nhìn kìa, con chó đó”. Người cha lập tức nhìn quanh và hỏi: “Có ai bị lạc mất con trai không?”
Hay mẩu chuyện sau đây đã thể hiện suy nghĩ thật của người dân khi sống dưới sự cai trị của chế độ Assad:
Assad đi ngang qua lãnh sự quán Mỹ. Ông thấy có một hàng dài người đứng chờ ngoài cửa. Ông hỏi vệ sĩ của mình: "Tại sao có một hàng dài như vậy trước lãnh sự quán Mỹ?" Các vệ sĩ chỉ nhún vai.
Assad vào trong lãnh sự quán và yêu cầu gặp lãnh sự. Ông hỏi lãnh sự: "Tất cả những người đang chờ ngoài lãnh sự quán để làm gì?" Lãnh sự trả lời: "Họ đều muốn xin visa để sang Mỹ". Assad suy nghĩ một lúc rồi nói: "Cấp cho tôi một visa; tôi cũng muốn đi Mỹ". Lãnh sự lập tức cấp visa cho ông.
Khi Assad ra ngoài, ông thấy rằng không còn ai đứng chờ nữa. Nơi đó trống không. "Chuyện gì đã xảy ra?" Assad hỏi vệ sĩ của mình. Vệ sĩ trả lời: "Khi biết ngài sẽ đi Mỹ, họ quyết định ở lại".