(Phần 1)
(Dương Quốc Chính)
Mọi người hay so sánh 2 cuộc chiến này và hậu quả của nó, nhưng mình thấy phần nhiều là so sánh không đầy đủ, phiến diện, nên có đánh giá không chính xác về 4 bên liên quan. Mình tóm tắt ở đây vài điểm khác nhau cơ bản của 2 cuộc chiến, để mọi người có đánh giá khách quan hơn.
1. Bối cảnh
- Giống nhau: Hai nước đều có nhiều chục năm là thuộc địa (Triều Tiên bởi Nhật và Việt Nam bởi Pháp rồi Nhật) và giành được độc lập khi Nhật đầu hàng đồng minh.
- Khác nhau:
Triều Tiên giành độc lập hoàn toàn bị động, miền Bắc dựa vào quân đội LX, miền Nam dựa vào Mỹ, đến giải giáp quân đội Nhật. Hai bên thỏa thuận ranh giới giải giáp là vĩ tuyến 38. Sau đó mỗi miền thành lập 1 chính quyền theo ý thức hệ khác nhau. Miền Nam, Lý Thừa Vãn lập chính quyền thân Mỹ trước chính quyền miền Bắc của Kim Nhật Thành 1 tháng. Hai chính quyền đều tuyên bố chủ quyền cả nước.
Việt Minh tranh thủ cơ hội Nhật đầu hàng, khi mà quân đồng minh chưa kịp vào Đông Dương để giải giáp Nhật, đã cướp chính quyền, tuyên bố độc lập và thành lập CP lâm thời Việt Nam DCCH. Sau đó, vua Bảo Đại thoái vị, trao quyền lại cho VM. Việt Nam DCCH quản lý toàn bộ Việt Nam được từ ngày 2-9 (tuyên bố độc lập) đến ngày 23-9 (Pháp nổ súng giành lại chính quyền ở Nam Kỳ) năm 1945.
Khi đồng minh vào giải giới quân Nhật, Anh vào Nam vĩ tuyến 16, Trung hoa Dân quốc (quân Tưởng) vào bắc vĩ tuyến 16. Quân Pháp theo quân Anh vào Nam thì không công nhận Việt Nam DCCH nên bật đèn xanh để thành lập chính quyền thân Pháp là CH Nam Kỳ (bản chất cũng gần như chính quyền Lý Thừa Vãn) độc lập khỏi Việt Nam. Ở miền Bắc, quân Tưởng không công nhận cũng không phủ nhận Việt Nam DCCH nhưng gây sức ép để Việt Nam DCCH phải mở rộng cho các thành phần không CS vào chính quyền. Việt Nam DCCH không công nhận CH Nam Kỳ và CH Nam Kỳ chỉ quản lý Nam vĩ tuyến 16.
Sau đó, Pháp thỏa thuận với Tưởng để ra Bắc giải giáp Nhật và ký hiệp định Sơ bộ 6-3-1946 với Việt Nam DCCH. Hai bên thống nhất sơ bộ là Nam Kỳ tạm thời tách khỏi Việt Nam, 1 quốc gia Tự do thuộc LB Đông Dương thuộc Liên hiệp Pháp. Nam Kỳ có được sáp nhập vào Việt Nam hay không sẽ phụ thuộc vào trưng cầu dân ý. Tuy nhiên, 2 bên đã đánh nhau sau khi không thể đi đến 1 hiệp định chính thức, đầy đủ về số phận của Việt Nam. CP Việt Nam DCCH chạy lên Việt Bắc và không còn quản lý hầu hết lãnh thổ Việt Nam. Cả 2 chính phủ nói trên đều không được nước nào công nhận ngoài Pháp công nhận CH Nam Kỳ.
Ngày 8-3-1949, sau 1 số nỗ lực đàm phán của những người không CS, đứng đầu là cựu hoàng Bảo Đại, TT Pháp ký hiệp định Elysee với cựu hoàng Bảo Đại, công nhận Quốc gia Việt Nam là chính quyền hợp pháp quản lý toàn bộ lãnh thổ Việt Nam. QG Việt Nam là 1 nước độc lập (một phần) nằm trong LB Đông Dương và LH Pháp.
Khi đó Việt Nam có 2 chính quyền song song tồn tại, cùng tuyên bố chủ quyền cả nước Việt Nam. QG Việt Nam do Bảo Đại làm quốc trưởng, thực tế quản lý hành chính toàn bộ diện tích mà Pháp đang quản lý (CH Nam Kỳ tuyên bố giải thể trước đó). Việt Nam DCCH do Hồ Chí Minh làm chủ tịch, thực tế chỉ quản lý vùng Việt Bắc và 1 số vùng rừng núi, nông thôn (chiến khu).
Đầu năm 1950, các nước theo phe tư bản công nhận QG Việt Nam, LX và TQ (Tàu Mao) công nhận Việt Nam DCCH. Với việc thành lập QG Việt Nam, Pháp muốn biến chiến tranh Pháp - Việt Nam DCCH thành nội chiến giữa Việt Nam DCCH và QG Việt Nam, tuy nhiên, vì thời gian đầu QG Việt Nam chưa có quân đội (sau vài năm mới có) nên vai trò khá mờ nhạt.
Sau khi Pháp thua Việt Nam DCCH ở Điện Biên Phủ ngày 7-5-1954, 2 PHE ký HĐ Geneva lấy vĩ tuyến 17 làm giới tuyến tạm thời, chờ 2 năm sau để tổng tuyển cử. Nhưng Tổng Tuyển cử đã không xảy ra vì Tổng Thống Ngô Đình Diệm của Việt Nam CH, chính quyền nối tiếp của QG Việt Nam, không chấp nhận Tổng tuyển cử với lý do là VNCH (QGVN) không ký HĐ Geneva nên không có trách nhiệm thực hiện. Hơn nữa, VNDCCH vừa có đợt thanh lọc giai cấp là cải cách ruộng đất khiến cho tê liệt toàn bộ thành phần đối kháng.
Như vậy, bối cảnh dẫn đến chiến tranh Việt Nam phức tạp hơn rất nhiều so với ở Triều Tiên. Bắc Việt Nam có nhiều lợi thế chính danh hơn so với Bắc Triều Tiên. Đây là 1 trong những nền tảng để Bắc Việt Nam giành thắng lợi, còn Bắc Triều Tiên thì không.
(Dương Quốc Chính)
Mọi người hay so sánh 2 cuộc chiến này và hậu quả của nó, nhưng mình thấy phần nhiều là so sánh không đầy đủ, phiến diện, nên có đánh giá không chính xác về 4 bên liên quan. Mình tóm tắt ở đây vài điểm khác nhau cơ bản của 2 cuộc chiến, để mọi người có đánh giá khách quan hơn.
1. Bối cảnh
- Giống nhau: Hai nước đều có nhiều chục năm là thuộc địa (Triều Tiên bởi Nhật và Việt Nam bởi Pháp rồi Nhật) và giành được độc lập khi Nhật đầu hàng đồng minh.
- Khác nhau:
Triều Tiên giành độc lập hoàn toàn bị động, miền Bắc dựa vào quân đội LX, miền Nam dựa vào Mỹ, đến giải giáp quân đội Nhật. Hai bên thỏa thuận ranh giới giải giáp là vĩ tuyến 38. Sau đó mỗi miền thành lập 1 chính quyền theo ý thức hệ khác nhau. Miền Nam, Lý Thừa Vãn lập chính quyền thân Mỹ trước chính quyền miền Bắc của Kim Nhật Thành 1 tháng. Hai chính quyền đều tuyên bố chủ quyền cả nước.
Việt Minh tranh thủ cơ hội Nhật đầu hàng, khi mà quân đồng minh chưa kịp vào Đông Dương để giải giáp Nhật, đã cướp chính quyền, tuyên bố độc lập và thành lập CP lâm thời Việt Nam DCCH. Sau đó, vua Bảo Đại thoái vị, trao quyền lại cho VM. Việt Nam DCCH quản lý toàn bộ Việt Nam được từ ngày 2-9 (tuyên bố độc lập) đến ngày 23-9 (Pháp nổ súng giành lại chính quyền ở Nam Kỳ) năm 1945.
Khi đồng minh vào giải giới quân Nhật, Anh vào Nam vĩ tuyến 16, Trung hoa Dân quốc (quân Tưởng) vào bắc vĩ tuyến 16. Quân Pháp theo quân Anh vào Nam thì không công nhận Việt Nam DCCH nên bật đèn xanh để thành lập chính quyền thân Pháp là CH Nam Kỳ (bản chất cũng gần như chính quyền Lý Thừa Vãn) độc lập khỏi Việt Nam. Ở miền Bắc, quân Tưởng không công nhận cũng không phủ nhận Việt Nam DCCH nhưng gây sức ép để Việt Nam DCCH phải mở rộng cho các thành phần không CS vào chính quyền. Việt Nam DCCH không công nhận CH Nam Kỳ và CH Nam Kỳ chỉ quản lý Nam vĩ tuyến 16.
Sau đó, Pháp thỏa thuận với Tưởng để ra Bắc giải giáp Nhật và ký hiệp định Sơ bộ 6-3-1946 với Việt Nam DCCH. Hai bên thống nhất sơ bộ là Nam Kỳ tạm thời tách khỏi Việt Nam, 1 quốc gia Tự do thuộc LB Đông Dương thuộc Liên hiệp Pháp. Nam Kỳ có được sáp nhập vào Việt Nam hay không sẽ phụ thuộc vào trưng cầu dân ý. Tuy nhiên, 2 bên đã đánh nhau sau khi không thể đi đến 1 hiệp định chính thức, đầy đủ về số phận của Việt Nam. CP Việt Nam DCCH chạy lên Việt Bắc và không còn quản lý hầu hết lãnh thổ Việt Nam. Cả 2 chính phủ nói trên đều không được nước nào công nhận ngoài Pháp công nhận CH Nam Kỳ.
Ngày 8-3-1949, sau 1 số nỗ lực đàm phán của những người không CS, đứng đầu là cựu hoàng Bảo Đại, TT Pháp ký hiệp định Elysee với cựu hoàng Bảo Đại, công nhận Quốc gia Việt Nam là chính quyền hợp pháp quản lý toàn bộ lãnh thổ Việt Nam. QG Việt Nam là 1 nước độc lập (một phần) nằm trong LB Đông Dương và LH Pháp.
Khi đó Việt Nam có 2 chính quyền song song tồn tại, cùng tuyên bố chủ quyền cả nước Việt Nam. QG Việt Nam do Bảo Đại làm quốc trưởng, thực tế quản lý hành chính toàn bộ diện tích mà Pháp đang quản lý (CH Nam Kỳ tuyên bố giải thể trước đó). Việt Nam DCCH do Hồ Chí Minh làm chủ tịch, thực tế chỉ quản lý vùng Việt Bắc và 1 số vùng rừng núi, nông thôn (chiến khu).
Đầu năm 1950, các nước theo phe tư bản công nhận QG Việt Nam, LX và TQ (Tàu Mao) công nhận Việt Nam DCCH. Với việc thành lập QG Việt Nam, Pháp muốn biến chiến tranh Pháp - Việt Nam DCCH thành nội chiến giữa Việt Nam DCCH và QG Việt Nam, tuy nhiên, vì thời gian đầu QG Việt Nam chưa có quân đội (sau vài năm mới có) nên vai trò khá mờ nhạt.
Sau khi Pháp thua Việt Nam DCCH ở Điện Biên Phủ ngày 7-5-1954, 2 PHE ký HĐ Geneva lấy vĩ tuyến 17 làm giới tuyến tạm thời, chờ 2 năm sau để tổng tuyển cử. Nhưng Tổng Tuyển cử đã không xảy ra vì Tổng Thống Ngô Đình Diệm của Việt Nam CH, chính quyền nối tiếp của QG Việt Nam, không chấp nhận Tổng tuyển cử với lý do là VNCH (QGVN) không ký HĐ Geneva nên không có trách nhiệm thực hiện. Hơn nữa, VNDCCH vừa có đợt thanh lọc giai cấp là cải cách ruộng đất khiến cho tê liệt toàn bộ thành phần đối kháng.
Như vậy, bối cảnh dẫn đến chiến tranh Việt Nam phức tạp hơn rất nhiều so với ở Triều Tiên. Bắc Việt Nam có nhiều lợi thế chính danh hơn so với Bắc Triều Tiên. Đây là 1 trong những nền tảng để Bắc Việt Nam giành thắng lợi, còn Bắc Triều Tiên thì không.