01. “Sau này, chúng ta cái gì cũng có, chỉ là không có chúng ta.”
*
02. “Sau này, người vốn chẳng để ý đến cái nhìn thế tục của người đời, cuối cùng cũng từ bỏ đi sự phản kháng”
*
03. “Sau này, tôi mới phát hiện ra, bông hoa ấy vốn chẳng thuộc về tôi, chỉ là tôi đã đi ngang qua đúng lúc nó đang rộ nở nhất.”
*
04. “Sau này, cái kết của chúng ta hệt như một cuốn tiểu thuyết dở tệ, thật chẳng xứng với khởi đầu đầy lãng mạn kia.”
*
05. “Sau này, mặt trời lặn xuống đáy biển, hoa hồng vùi trong đất, em yêu anh, người người đều hay.”
*
06. “Sau này, cô gái vốn sợ bóng tối cũng quen với việc tắt đèn, quen với việc một mình đi trong đêm đen.”
*
07. “Sau này, hoa nở rồi tàn, bốn mùa luân chuyển, hai ta thành những người lạ từng quen.”
*
08. “Sau này, gió thổi bông liễu rối bay, năm tháng làm nhòa đi kí ức, lại chẳng thể khiến tôi quên đi người.”
*
09. “Sau này, người nói sẽ chẳng bao giờ từ bỏ, chẳng bao giờ rời xa em cũng vội vàng nói ra lời xin lỗi rồi rời bỏ em mà đi.”
*
02. “Sau này, người vốn chẳng để ý đến cái nhìn thế tục của người đời, cuối cùng cũng từ bỏ đi sự phản kháng”
*
03. “Sau này, tôi mới phát hiện ra, bông hoa ấy vốn chẳng thuộc về tôi, chỉ là tôi đã đi ngang qua đúng lúc nó đang rộ nở nhất.”
*
04. “Sau này, cái kết của chúng ta hệt như một cuốn tiểu thuyết dở tệ, thật chẳng xứng với khởi đầu đầy lãng mạn kia.”
*
05. “Sau này, mặt trời lặn xuống đáy biển, hoa hồng vùi trong đất, em yêu anh, người người đều hay.”
*
06. “Sau này, cô gái vốn sợ bóng tối cũng quen với việc tắt đèn, quen với việc một mình đi trong đêm đen.”
*
07. “Sau này, hoa nở rồi tàn, bốn mùa luân chuyển, hai ta thành những người lạ từng quen.”
*
08. “Sau này, gió thổi bông liễu rối bay, năm tháng làm nhòa đi kí ức, lại chẳng thể khiến tôi quên đi người.”
*
09. “Sau này, người nói sẽ chẳng bao giờ từ bỏ, chẳng bao giờ rời xa em cũng vội vàng nói ra lời xin lỗi rồi rời bỏ em mà đi.”