Nguyễn Vĩnh Tiến: “Tôi là người bay ra khỏi mọi cái hộp”

PV Xamer

Big Daddy
⚔VIP⚔
Bài viết
122,685
Xu
326
Chữ “tôi luyện” anh vừa nhắc khiến tôi nghĩ tới sự thực hành chuyên nghiệp, nghiêm túc của người viết trên con đường chữ nghĩa. Còn anh có vẻ như phủ nhận điều đó trong nghề?

Khi bạn chuyên vào một cái nghiệp là bạn chú trọng, chuyên cần, tập trung quãng thời gian dài vào một việc hay một cái nghiệp gì đấy, có nghĩa là bạn nhốt mình vào một cái lồng hay một cái hộp. Nếu bạn là nhạc sĩ chuyên nghiệp, chắc chắn bạn sẽ trong một cái hộp nhạc. Nếu bạn là bác sĩ chuyên nghiệp, bạn sẽ nhốt mình trong các phòng khám và bệnh viện. Hoặc nếu bạn chuyên nghiệp về tài chính, thì bảng biểu và các con số sẽ nhốt bạn. Thật vừa rủi ro và cũng là may mắn, tôi là người bay ra khỏi mọi cái hộp. Tôi phá bỏ mọi chiếc hộp và thích mở tâm hồn ra vô tận. Chỉ cần đập mạnh đôi cánh, là tự do tràn khắp bầu trời...

Đọc tập thơ, tôi thấy hình như anh muốn xóa nhòa ranh giới các thể loại, khái niệm, trong một nội dung và hình thức vừa truyền thống vừa hiện đại, phá cách?

Tôi thấy cả hai khái niệm “truyền thống” và “hiện đại” đều được trộn lẫn vào nhau trong tập thơ này. Giống như một viên gạch, bạn sẽ không thể tìm thấy đất, cũng không thể tìm thấy nước, nhưng bạn sẽ thấy nó là một tổng hòa, có ý nghĩa. Không nên tách bạch truyền thống và hiện đại cũng như không nên tách bạch các thể thơ nữa. Hình thức không quan trọng, thể loại cũng không quan trọng mà quan trọng là cái phong cách “tự do mới”. Sự “tự do mới” đây không phải là cái thể thơ tự do, không vần, hoặc thơ văn xuôi theo các định nghĩa của mấy chục năm trước, mà cái "tự do mới" này là bạn thích làm cái gì cũng được miễn là nó là một khối xúc cảm, một khối chuyển động, một khối sáng tạo. Thế thôi, nó là một thực thể mới, là thực thể Thơ, trong đó có thể đưa vào đó mọi thể loại từ thư 4 chữ, 5 chữ, lục bát, v.v. miễn là nó hay, lay động và thôi thúc người đọc tưởng tượng, nghiền ngẫm và cảm thấy sự đa tầng hơn của cuộc sống.

Lao động chữ nghĩa với anh cũng đầy gian nan, khổ ải, nó phải luyện tập và bồi đắp hằng ngày?

Luyện chữ như là luyện võ công. Nếu luyện một cách thông thường thì bạn chỉ là giữ gìn sức khỏe hoặc giao hữu cho vui. Còn nếu bạn luyện võ công đến mức thâm hậu ấy thì khi đó sẽ có tuyệt chiêu. Trong thơ cũng thế, bạn muốn là kẻ sáng tạo, muốn có tuyệt chiêu thì bạn phải chấp nhận tất cả những cái sự hy sinh, sự đau khổ của cuộc đời bạn. Một lần em gái tôi hỏi làm thế nào để có thơ hay, tôi khuyên tốt nhất là không nên làm thơ hay, bởi vì có thơ hay thì sẽ đau khổ lắm, có thể rơi vào cái hố đen trầm cảm. Nên làm việc khác đi, đừng lao động chữ nghĩa quá nhiều. Sa chân vào một câu thơ, mà bơi mãi chẳng thấy bờ là sao...

Thơ của anh đang ở đâu? Trong người đọc hay trong thế giới của riêng anh?

Tôi hay đăng thơ lên trang facebook cá nhân, như một sự chia sẻ cuộc đời. Việc có nhà xuất bản đề nghị tuyển tập lại và in, tôi cũng vui vẻ nhận lời thôi, vì sau tập thơ đầu tiên, “những bình minh khác”- 2002 cũng đã là 23 năm rồi. Tôi là một hội viên, nên cũng muốn có một thành quả nghệ thuật cụ thể đóng góp với Hội Nhà văn Việt Nam.

Anh có thường đọc thơ của các đồng nghiệp khác không? Thí dụ 10 năm lại đây chẳng hạn anh thấy thơ Việt Nam như nào, có ai hay, có gì để đáng suy nghĩ không?

Tôi có đọc chứ! Nhưng nói chung tôi thấy ít có những bài thơ, tập thơ, phong cách thơ, tác giả thơ nổi trội hẳn lên. Có lẽ là tất cả đều đang có vẻ đuối nước trong một biển thông tin ngày càng tăng theo cấp số nhân. Tôi hy vọng và hào hứng chờ những loài cây mới, chồi xanh mới trong khu rừng văn học nước nhà.

Vậy những gì anh viết trong “Hỗn độn và khu vườn” có phải là những chồi xanh mới như anh hy vọng không?

Mới hay cũ còn tùy vào cách đánh giá của độc giả và những nhà nghiên cứu, phê bình văn học. Tôi chỉ cảm thấy mình cũng khá hạnh phúc khi được có một tuyển tập Thơ in đẹp như vậy.

Hình như tranh minh họa trong tập thơ cũng là tác phẩm màu nước anh vẽ?

Đúng rồi. Có một quãng thời gian từ 2017-2021 tôi vẽ rất nhiều tranh màu nước. Kỹ thuật vẽ tranh này cũng đem cho tôi những trải nghiệm và cảm giác rất tuyệt vời về các khái niệm: Độ loang, Ướt trong ướt, màu trong màu, v.v. và điều này cũng tác động luôn đến ca bút pháp Thơ và Ca khúc.

Giờ anh có tự tin về cuộc sống không? Và dự án nghệ thuật sắp tới?

Có tự tin, có hỗn loạn, nhưng giờ chắc tôi đang sang một cái ngưỡng khác. Cái ngưỡng bình an mới. Lắng nghe cơ thể, lắng nghe cảm xúc, lắng nghe tiếng nói của chính tâm hồn.

Dự án nghệ thuật sắp tới của tôi đó là hoàn thành và ra mắt Album "Cuốn Phim" với 12 ca khúc mới với giọng hát của ca sĩ Thanh Lam. Đây cũng là một tổng kết lớn về âm nhạc trong 20 năm qua. Và thông điệp cũng đơn giản thôi: Đó là hãy đừng quá mê mải xem những cuốn phim của người khác, hãy xem cuốn phim của chính cuộc đời mình, mà mình là nhân vật chính.

Xin cảm ơn những chia sẻ của anh!

Xem tiếp...
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom