Nối tiếp... chapter1
" Bán rồi mày làm gì sống ?"
Trong căn trọ chín mét vuông đó, có những đêm đối với tao dài lê thê. Khi mà các mày đang cong đít đóng vào một con mái lạ hoắc nào đó đến độ ngày mai kia khi ánh sáng phía hừng đông vừa xé mây ló dạng, thì các mày còn không biết con mái đó có thật sự là mái hay không. Thì tao, tao trằn trọc với câu hỏi đó . Từng tế bào dưới lông như co rút lại kéo dựng những sợi lông lên khi cái cảnh đói, nheo nhóc, rách rưới ngày xưa ùa về.
Hình ảnh của cái ngày mà thân phụ tao chính thức ký tờ khế ước bàn giao cơ nghiệp năm trăm năm của Lê gia trang lại cho một thằng hào phú ngoài kinh thành. Để gia nô mấy trăm mạng dắt díu chia bôi trong một buổi chiều xám ngắt của mùa thu.
Quyết định thôi, cuộc đời tao đã nhắm mắt cho qua bao nhiêu cơ hội để ngồi Rôn-Roi bú Sì Gà đến nám lợi rồi. Lần này, hoặc sẽ chẳng còn lần nào nữa. Đời người đôi khi cơ hội chỉ đến một lần nhưng chân mệnh thiên tướng nên có lẽ tao được ưu ái không biết bao nhiêu lần.
Ngoài vũ trụ kia...Đêm nay, cái đêm trăng hạ tuần không vàng vọt ấy, có một tín hiệu gửi về não tao thôi thúc phải quyết định. Bán để dựng cơ đồ không phụ công khai nhãn của vị Đạo sĩ năm xưa, hoặc giữ lại để cả đời nhìn thiên hạ cởi Mác-La-Ren hớp tràn mồm Mác-Ca-Lăng bên bốn năm cặp đùi trắng pháu.
Đó không phải là ước mơ của tao, mà đó là việc tao đáng lẽ ra mang lại cho mình từ lâu và ngày vinh quy bái tổ, phục dựng cơ đồ Lê gia...đã ở ngay trước mắt.
Một bước chân nữa...chờ tao nhé. Sáng mai thôi....
Còn nữa...
( Tiểu nhị @Joker có thể bê hết về một mâm giúp lão phu được không?)
" Bán rồi mày làm gì sống ?"
Trong căn trọ chín mét vuông đó, có những đêm đối với tao dài lê thê. Khi mà các mày đang cong đít đóng vào một con mái lạ hoắc nào đó đến độ ngày mai kia khi ánh sáng phía hừng đông vừa xé mây ló dạng, thì các mày còn không biết con mái đó có thật sự là mái hay không. Thì tao, tao trằn trọc với câu hỏi đó . Từng tế bào dưới lông như co rút lại kéo dựng những sợi lông lên khi cái cảnh đói, nheo nhóc, rách rưới ngày xưa ùa về.
Hình ảnh của cái ngày mà thân phụ tao chính thức ký tờ khế ước bàn giao cơ nghiệp năm trăm năm của Lê gia trang lại cho một thằng hào phú ngoài kinh thành. Để gia nô mấy trăm mạng dắt díu chia bôi trong một buổi chiều xám ngắt của mùa thu.
Quyết định thôi, cuộc đời tao đã nhắm mắt cho qua bao nhiêu cơ hội để ngồi Rôn-Roi bú Sì Gà đến nám lợi rồi. Lần này, hoặc sẽ chẳng còn lần nào nữa. Đời người đôi khi cơ hội chỉ đến một lần nhưng chân mệnh thiên tướng nên có lẽ tao được ưu ái không biết bao nhiêu lần.
Ngoài vũ trụ kia...Đêm nay, cái đêm trăng hạ tuần không vàng vọt ấy, có một tín hiệu gửi về não tao thôi thúc phải quyết định. Bán để dựng cơ đồ không phụ công khai nhãn của vị Đạo sĩ năm xưa, hoặc giữ lại để cả đời nhìn thiên hạ cởi Mác-La-Ren hớp tràn mồm Mác-Ca-Lăng bên bốn năm cặp đùi trắng pháu.
Đó không phải là ước mơ của tao, mà đó là việc tao đáng lẽ ra mang lại cho mình từ lâu và ngày vinh quy bái tổ, phục dựng cơ đồ Lê gia...đã ở ngay trước mắt.
Một bước chân nữa...chờ tao nhé. Sáng mai thôi....
Còn nữa...
( Tiểu nhị @Joker có thể bê hết về một mâm giúp lão phu được không?)
Sửa lần cuối bởi điều hành viên: