Cuộc đời mỗi con người là những ''ô trống''

Nghe nhiều lần rồi, kiểu sao sao ấy. Có nhiều cái khó hiểu, mà t ấn tượng đoạn này.
"Mình ngồi lại đây thật lâu để khóc, để quên đi 250 khuôn mặt giống nhau
Còn bao ô trống cho ta điền vào?"
 
"Mình ngồi lại đây thật lâu để khóc, để quên đi 250 khuôn mặt giống nhau
Còn bao ô trống cho ta điền vào?"
wBqToGb.jpg
 
3g63ff4zfin21.png

Kiểu, mỗi trải nghiệm qua là một ô trống, cụ thể là 1 ô pixel trên tấm hình trên.
Nên, kiểu nếu lúc nào cũng mong cầu ô trống là hên, đỏ thì nó lại nhàm, và cũng ngược lại.
----
Một bức tranh của đời ta. Biết đâu được treo trong bảo tàng.
hoa-si-vicent-van-gogh.jpg

8ea1e2b71d4c2c442872e5cd68845c00.jpg
 
Hãy nghe bài "Sắc màu" (Trần Tiến) Sau khi nhập thần vào đủ các sắc màu của thế gian, của kí ức và hiện tại, người ta bất chợt nhận ra mình thật ra... Vô Hình. Không cần tô vẽ thêm pixel nào cả:
"Rồi một đêm chơi vơi , làm sao vẽ bóng tối? Làm sao vẽ cánh hoa đêm không màu!”

Một đêm trong đêm thâu, một vầng sáng chói lóa! Một đêm nhớ... Nhớ ra ta vô hình!
 
Sửa lần cuối:
Lồn mẹ phí mất 1phút của tao để nghe con lồn này nó rên như chó động đực ko ra cái mẹ gì nhạc nhẽo như lồn
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom