NHỊP SỐNG TRẺ
Chọn cỡ chữ
Mới 17h, khắp các nẻo đường quanh khu công nghiệp đã trở nên đông đúc, hết tốp công nhân này đến tốp khác ra về. Điều này dần trở nên quen thuộc khi doanh nghiệp giảm đơn hàng, tăng ca trở thành chuyện hiếm thời gian qua.
Công nhân Khu chế xuất Linh Trung 1 (TP Thủ Đức, TP.HCM) tranh thủ ghé mua rau củ giá rẻ được bày bán gần cổng công ty sau giờ làm về để tiết kiệm - Ảnh: PHƯƠNG QUYÊN
Trời chưa tối hẳn nhưng các phòng trong khu trọ hơn 25 phòng cạnh Khu công nghiệp Khắc Niệm ở khu Thượng Làng, TP Bắc Ninh (Bắc Ninh) công nhân đã trở về gần hết, nhiều phòng sáng đèn, khác hẳn với trước dịch COVID-19.
Cũng dự định làm đến năm 30 tuổi, dồn tiền cưới vợ rồi tìm hướng mới, chắc lập nghiệp ở quê cho gần gia đình. Giờ chỉ mong đều việc, Tết có thưởng tháng 13 để mua quà cho ông bà.
Anh PHẠM TUẤN ANH (công nhân tại Bắc Ninh)
Thắt lưng buộc bụng
Chị Hạnh Phúc - chủ phòng trọ - cho biết công ty ít đơn hàng, công nhân không được tăng ca như trước nên về sớm. Lương thấp nên nhiều bạn đã về quê, phòng trọ trống nhiều. "Giờ chỉ mong có nhiều việc công nhân mới có lương, mình cũng có đồng ra đồng vào" - chị Hạnh Phúc nói.
Cuối dãy trọ, hai nữ công nhân trẻ ở cùng phòng đang sấy tóc cho nhau trong ánh đèn mờ tối. Vi Kiều Oanh (19 tuổi), quê ở Quỳ Hợp (Nghệ An) và Lục Thị Phượng (21 tuổi), quê Mường Khương (Lào Cai). Cả hai đang làm công nhân thời vụ cùng một công ty, mỗi ngày chỉ làm tám tiếng, cả tuần không ngày nào tăng ca.
"Sau dịch, công việc bấp bênh lắm. Đợt này không tăng ca nên lương chỉ trên dưới 5 triệu đồng/tháng, không tiết kiệm được đồng nào", Phượng buồn rầu kể. Oanh góp lời: "Đợt này mới đủ tiền ăn, ngày mới đi làm toàn phải ứng lương để chi tiêu, có lúc mì gói cũng không có để ăn. Mình không nghĩ đi làm lại rơi vào tình cảnh như vậy, ở nhà sướng quen rồi".
Tiền phòng 900.000 đồng, thêm tiền điện nước, mỗi tháng hai cô công nhân chia nhau số tiền khoảng 1,5 triệu đồng. Do khó khăn, cả hai chưa dám về thăm nhà, cũng chỉ dành dụm được chút tiền phòng khi ốm đau, ít việc. "Chỉ mong đơn hàng nhiều lên, tụi mình được tăng ca, có thêm thu nhập, có thêm hỗ trợ tiền thuê nhà trong lúc khó khăn này", Oanh bày tỏ.
May mắn hơn, Phạm Tuấn Anh (28 tuổi) - công nhân một công ty của Hàn Quốc tại Bắc Ninh - cho biết đi làm từ 8h sáng, về nhà lúc 17h, nếu tăng ca thì tới 19h và đợt này công ty có đơn hàng nên vẫn còn tăng ca. Tuấn Anh làm công việc kiểm tra vỏ điện thoại. Lương cơ bản hơn 5 triệu đồng, cộng tiền tăng ca và phụ cấp nữa Tuấn Anh có thu nhập 8-9 triệu đồng/tháng. Trừ tiền thuê trọ, ăn uống chi tiêu, mỗi tháng Tuấn Anh tiết kiệm được 3 triệu đồng gửi về quê để dành cưới vợ.
tuoitre.vn
Chọn cỡ chữ

Mới 17h, khắp các nẻo đường quanh khu công nghiệp đã trở nên đông đúc, hết tốp công nhân này đến tốp khác ra về. Điều này dần trở nên quen thuộc khi doanh nghiệp giảm đơn hàng, tăng ca trở thành chuyện hiếm thời gian qua.
Công nhân Khu chế xuất Linh Trung 1 (TP Thủ Đức, TP.HCM) tranh thủ ghé mua rau củ giá rẻ được bày bán gần cổng công ty sau giờ làm về để tiết kiệm - Ảnh: PHƯƠNG QUYÊN
Trời chưa tối hẳn nhưng các phòng trong khu trọ hơn 25 phòng cạnh Khu công nghiệp Khắc Niệm ở khu Thượng Làng, TP Bắc Ninh (Bắc Ninh) công nhân đã trở về gần hết, nhiều phòng sáng đèn, khác hẳn với trước dịch COVID-19.
Cũng dự định làm đến năm 30 tuổi, dồn tiền cưới vợ rồi tìm hướng mới, chắc lập nghiệp ở quê cho gần gia đình. Giờ chỉ mong đều việc, Tết có thưởng tháng 13 để mua quà cho ông bà.
Anh PHẠM TUẤN ANH (công nhân tại Bắc Ninh)
Thắt lưng buộc bụng
Chị Hạnh Phúc - chủ phòng trọ - cho biết công ty ít đơn hàng, công nhân không được tăng ca như trước nên về sớm. Lương thấp nên nhiều bạn đã về quê, phòng trọ trống nhiều. "Giờ chỉ mong có nhiều việc công nhân mới có lương, mình cũng có đồng ra đồng vào" - chị Hạnh Phúc nói.
Cuối dãy trọ, hai nữ công nhân trẻ ở cùng phòng đang sấy tóc cho nhau trong ánh đèn mờ tối. Vi Kiều Oanh (19 tuổi), quê ở Quỳ Hợp (Nghệ An) và Lục Thị Phượng (21 tuổi), quê Mường Khương (Lào Cai). Cả hai đang làm công nhân thời vụ cùng một công ty, mỗi ngày chỉ làm tám tiếng, cả tuần không ngày nào tăng ca.
"Sau dịch, công việc bấp bênh lắm. Đợt này không tăng ca nên lương chỉ trên dưới 5 triệu đồng/tháng, không tiết kiệm được đồng nào", Phượng buồn rầu kể. Oanh góp lời: "Đợt này mới đủ tiền ăn, ngày mới đi làm toàn phải ứng lương để chi tiêu, có lúc mì gói cũng không có để ăn. Mình không nghĩ đi làm lại rơi vào tình cảnh như vậy, ở nhà sướng quen rồi".
Tiền phòng 900.000 đồng, thêm tiền điện nước, mỗi tháng hai cô công nhân chia nhau số tiền khoảng 1,5 triệu đồng. Do khó khăn, cả hai chưa dám về thăm nhà, cũng chỉ dành dụm được chút tiền phòng khi ốm đau, ít việc. "Chỉ mong đơn hàng nhiều lên, tụi mình được tăng ca, có thêm thu nhập, có thêm hỗ trợ tiền thuê nhà trong lúc khó khăn này", Oanh bày tỏ.
May mắn hơn, Phạm Tuấn Anh (28 tuổi) - công nhân một công ty của Hàn Quốc tại Bắc Ninh - cho biết đi làm từ 8h sáng, về nhà lúc 17h, nếu tăng ca thì tới 19h và đợt này công ty có đơn hàng nên vẫn còn tăng ca. Tuấn Anh làm công việc kiểm tra vỏ điện thoại. Lương cơ bản hơn 5 triệu đồng, cộng tiền tăng ca và phụ cấp nữa Tuấn Anh có thu nhập 8-9 triệu đồng/tháng. Trừ tiền thuê trọ, ăn uống chi tiêu, mỗi tháng Tuấn Anh tiết kiệm được 3 triệu đồng gửi về quê để dành cưới vợ.

Công nhân xoay xở khi không tăng ca
Mới 17h, khắp các nẻo đường quanh khu công nghiệp đã trở nên đông đúc, hết tốp công nhân này đến tốp khác ra về. Điều này dần trở nên quen thuộc khi doanh nghiệp giảm đơn hàng, tăng ca trở thành chuyện hiếm thời gian qua.