- Bài viết
- 1,069
- Xu
- 8,980
Có những con đường nó quen thuộc đến phát ngấy, có những con đường lại cho ta nhiều kỉ niệm.
Thời mới ra trường, con đường đến cty là bạt ngàn rừng cây cao su, mùa thay lá 2 bên đường phủ đầy một màu vàng như rừng phong mùa thu. Sáng sớm, từng lớp sương mù dày đặc, bao phủ cả vùng trời, những ngôi miếu 2 bên đường làm cho không khí thêm phần quỷ dị, đi ngang nơi này, tôi thường hát nghêu ngao cho đỡ sợ cái phần người.
Mười năm rồi, đi lại trên con đường cũ, hai bên đường vẫn là từng hàng cao su thẳng tấp, từng ngã rẽ, từng khúc cua, từng ngôi miếu, một chút quen thuộc, một chút lạ lẫm.
Đang miên mang trong những dòng hồi ức đứt gãy, cái chất giọng đặc sệt miền tây của bác tài làm tôi bừng tỉnh.
- Đụ đĩ mẹ, mày chỉ đường lần nào cũng đi lạc, dậy đi, mơ mộng con cặc.
Thời mới ra trường, con đường đến cty là bạt ngàn rừng cây cao su, mùa thay lá 2 bên đường phủ đầy một màu vàng như rừng phong mùa thu. Sáng sớm, từng lớp sương mù dày đặc, bao phủ cả vùng trời, những ngôi miếu 2 bên đường làm cho không khí thêm phần quỷ dị, đi ngang nơi này, tôi thường hát nghêu ngao cho đỡ sợ cái phần người.
Mười năm rồi, đi lại trên con đường cũ, hai bên đường vẫn là từng hàng cao su thẳng tấp, từng ngã rẽ, từng khúc cua, từng ngôi miếu, một chút quen thuộc, một chút lạ lẫm.
Đang miên mang trong những dòng hồi ức đứt gãy, cái chất giọng đặc sệt miền tây của bác tài làm tôi bừng tỉnh.
- Đụ đĩ mẹ, mày chỉ đường lần nào cũng đi lạc, dậy đi, mơ mộng con cặc.