Mày nhắc làm tao nhớ ông trưởng csgt P4 VL quá. Cứ ôm tao vào lòng, đưa số điện thoại, rồi bảo khi nào khó khăn hú bác, dù tao chả biết tao có gì phải hú một ông csgt.
Rồi thêm thằng tài xế của Trần Văn Rón nữa. Cũng hú tao vào nhậu, ép tao ly bia. Rồi tự nhiên hỏi tao có cần gì giúp ko. Bọn này cứ tốt tốt vô cớ, làm tao cứ ảo tưởng như tao là chân mệnh thiên tử ý, dù lúc ấy tao chỉ là thằng bồi bàn thôi.