*Thưa ông, thấm thoắt đã gần 30 năm kể từ ngày tiếp quản Sài Gòn, và ông là một trong số ít các nhà lãnh đạo còn lại từ cuộc kháng chiến đó, ông có suy nghĩ gì về sự kiện này?
- Suy nghĩ của tôi chỉ đơn giản là làm sao để không còn những nhà lãnh đạo phải trưởng thành từ chiến tranh như chúng tôi nữa. Chiến tranh đã qua cách đây ba chục năm. Chúng tôi đã chuyển giao quyền lãnh đạo cho thế hệ kế tiếp. Nói như thế có nghĩa là tôi mong chiến tranh thật sự phải thuộc về quá khứ. Một quá khứ mà chúng ta mong muốn khép lại.
*Thưa ông, "khép lại" là một khái niệm không đơn giản khi làm?
- Không gì là không làm được! "Hòa hiếu", "khoan dung" là những truyền thống tốt đẹp của người VN. Người Việt thường chỉ kháng chiến khi có kẻ thù từ bên ngoài. Sau 30 năm qua, tôi nghĩ mọi người VN chúng ta, cả đôi bên đều nhận thấy khi không còn sự can thiệp từ bên ngoài nữa, chúng ta có thể trở về bên nhau, cùng nhau xây dựng. Và VN sẽ thêm phát triển khi mọi người Việt dù ở đâu cũng đều ở trong một cộng đồng hòa hợp.
Chiến thắng nói qua ai cũng biết. Vì giải phóng có 1 triệu người vui nhưng cũng có 1 triệu người buồn. Những người có thân nhân tham gia chế độ cũ, sao vui được. Nên hiểu tâm trạng người phía bên kia, người ta cũng đau xót. Nên nói vừa thôi. Đây là cái nhìn thấu đáo và rất mới, rất hay của ông Võ Văn Kiệt khi còn giữ trọng trách => trích Bác 6-dân.
=>vote bỏ lễ ngày này thay vào đó nên chỉ là kỷ niệm nhắc nhở con cháu xem đó là 1 bài học nên tránh.