35 tuổi, tôi ôm nỗi khổ thất nghiệp: Không dám kể với ai, giả vờ đi làm nhưng thực chất lang thang ngoài đường, ngồi cafe gửi CV

PV Xamer

Big Daddy
⚔VIP⚔
Bài viết
122,685
Xu
326
“Mẹ, sau giờ làm nhớ về sớm nhé”, cô con gái 6 tuổi của Mia Fan nhẹ nhàng dặn mẹ trước khi đến lớp. Đáp lại, Fan gật đầu, nở một nụ cười thật tươi và rời khỏi nhà vào khoảng 8h30 sáng - cảnh tượng thường thấy tại rất nhiều các hộ gia đình Trung Quốc.

Tuy nhiên, thay vì đến cơ quan, người phụ nữ 35 tuổi lại dành cả buổi sáng ngồi Starbucks để gửi sơ yếu lý lịch xin việc. Đến chiều, chị trốn vào một hiệu sách nào đó, vẽ tranh, rồi quay trở về nhà lúc 5h30 như mọi ngày.

Bắt chước thói quen làm việc cũ để che giấu việc mình vừa bị sa thải, Fan cho biết cô không muốn nói ra sự thật vì sợ xấu mặt nhà chồng.

“Điều này gần như đã trở thành thói quen cố định hàng ngày. Tôi không muốn mọi người lo lắng. Tôi sợ rằng việc cứ nằm lì ở nhà cả ngày có thể để lại ấn tượng tiêu cực với con gái”, Fan nói vừa thừa nhận bản thân cảm thấy xấu hổ vì mất việc. “Việc ra ngoài giao tiếp với mọi người vẫn tốt hơn là ở nhà. Nó giúp tôi bớt suy nghĩ và cảm thấy không bị xã hội ngó lơ”.

Chia sẻ với SCMP vào năm ngoái, Fan khi đó cho biết chị đã ứng tuyển hơn 70 vị trí trên nhiều cổng thông tin song không có kết quả. Một số từ chối vì tuổi tác, khẳng định rằng họ chỉ muốn tuyển dụng người trẻ.

“Tôi không hiểu tại sao thị trường việc làm ở Trung Quốc lại không thân thiện với lao động trung niên. Không ai cho tôi biết lý do thực sự của việc sa thải. Họ chỉ nói với tôi rằng chỉ tiêu nhân sự đã đầy. Tôi nghĩ có một mối liên hệ nào đó giữa tình trạng thất nghiệp quy mô lớn và suy thoái kinh tế”, Fan nói.

Nền kinh tế hậu đại dịch đã thách thức nỗ lực của giới chức Bắc Kinh trong việc tạo ra việc làm cho người lao động. Đây vốn được coi là yếu tố tiên quyết giúp duy trì đà tăng trưởng và ổn định xã hội.

Con số kỷ lục 11,58 triệu sinh viên tốt nghiệp đại học hồi năm ngoái đã đặt ra thách thức lớn. Chính phủ Trung Quốc hoàn toàn nhận thức được vấn đề này. Hồi tháng 4/2023, Bắc Kinh công bố chi tiết một loạt chính sách nhằm kích thích thị trường việc làm, trong đó có trợ cấp cho các công ty thuê cử nhân thất nghiệp. Chính phủ muốn các doanh nghiệp nhà nước tuyển dụng 1 triệu thực tập sinh vào năm 2023 và đặt mục tiêu tạo ra 12 triệu việc làm ở thành thị trong năm nay, tăng từ mức 11 triệu vào năm 2022.

Ước tính, số người trong độ tuổi từ 35-49 rơi vào khoảng 430 triệu, tức gần một nửa dân số trong độ tuổi lao động, theo Li Changan, một nhà nghiên cứu của Đại học Kinh tế và Kinh doanh Quốc tế ở Bắc Kinh. “Họ đang phải đối mặt với rất nhiều khó khăn khi tìm kiếm việc làm hậu sa thải”, Li nói. “Chính sách việc làm và xã hội nên được đặc biệt quan tâm”.

35 tuổi, tôi ôm nỗi khổ thất nghiệp: Không dám kể với ai, giả vờ đi làm nhưng thực chất lang thang ngoài đường, ngồi cafe gửi CV- Ảnh 1.


Hình minh họa


Fan, do đó, không đơn độc. Cô chỉ là một trong số rất nhiều người Trung Quốc thất nghiệp đổ xô đến các quán cà phê mỗi ngày để sạc máy tính xách tay và ngồi điều hòa miễn phí. Đại dịch đã làm trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng việc làm vốn đã diễn ra dai dẳng.

Zhao Dejun, 41 tuổi, người đàn ông chuyển sang làm tài xế công nghệ sau khi bị công ty xây dựng sa thải nói: “Tôi cứ nghĩ mọi thứ sẽ tốt hơn sau đại dịch vì người dân sử dụng dịch vụ gọi xe nhiều. Tuy nhiên, do quá nhiều người thất nghiệp chuyển sang làm tài xế công nghệ, cạnh tranh ngày càng khốc liệt. Ngày càng có nhiều người muốn một miếng bánh. Bản thân chiếc bánh sẽ lại càng nhỏ hơn”, Zhao nói thêm.

“Những người ở độ tuổi trung niên thường kỳ vọng được trả lương cao. Kinh nghiệm sống phong phú khiến họ khôn ngoan hơn và vì vậy, họ cũng sẽ có xu hướng không hài lòng với vị trí công việc mới”, Wang Chenxu, một công ty tuyển dụng có trụ sở tại Thẩm Dương, nói. “Ngược lại, những người trẻ tuổi có thể được thuê với mức lương thấp hơn”.

Cũng theo Wang, trừ khi những ứng viên trung niên thực sự xuất sắc, nếu không, các công ty sẽ chọn những ứng viên trẻ.

Những năm gần đây, nhiều người kêu gọi giới chức Bắc Kinh xóa bỏ giới hạn về độ tuổi. Tình trạng phân biệt đối xử trong công việc sau đó có được xem xét, song không đạt được nhiều tiến bộ.

“Nhiều công ty nói lời từ chối vì tuổi tác của tôi. Số khác mất hứng thú ngay khi biết tôi đã kết hôn nhưng chưa có con”, Zheng Yinghua, một dược sĩ 43 tuổi thất nghiệp, nói, đồng thời cho biết cô buộc phải chuyển sang lĩnh vực thương mại điện tử để bán livestream khăn giấy.

“Chúng tôi không có nhiều tiền, vì vậy, chưa sẵn sàng để có con”, Zheng Yinghua nói. “Chồng giục tôi đi làm mỗi ngày. Anh ấy thường xuyên mắng mỏ tôi vì những vấn đề liên quan đến công việc”.

Thời gian gần đây, cụm từ “những kẻ lang thang đô thị” được nhiều người lan truyền trên mạng xã hội Trung Quốc. Nó được dùng để mô tả những người thất nghiệp hoặc đang tìm việc làm, lang thang trên đường phố trong giờ hành chính để che giấu hoàn cảnh thật với gia đình.

Theo Cục Thống kê Quốc gia Trung Quốc, tỷ lệ thất nghiệp ở khu vực thành thị từ tháng 1 đến tháng 4 tại quốc gia này ở mức 5,2%, giảm 0,2% so với năm ngoái. Tỷ lệ thất nghiệp của thanh niên trong độ tuổi 16-24, không bao gồm sinh viên đại học, là 14,7% trong tháng 4.

Liu Jinyan, 35 tuổi, sống tại Bắc Kinh, đã trở thành “kẻ lang thanh thang đô thị” lần thứ 3 sau khi bị sa thải vào năm ngoái. Anh cho biết các quán cà phê là “nơi trú ẩn” tốt nhất bởi chúng cho anh không gian để suy nghĩ về tương lai.

Theo: SCMP

Vũ Anh

Xem tiếp...
 

Chủ đề tương tự

Back
Top Bottom